Trên đường đi, Diệp Quân bỗng nói: “Muội có muốn có một cái tên không?”
Cô bé quay đầu nhìn Diệp Quân: “Tên ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”, Cô bé suy nghĩ, sau đó nói: “Huynh đặt giúp ta”.
Diệp Quân cười nói: “Được sao?”
Cô bé gật đầu: “Học vấn của huynh cao”.
Diệp Quân bật cười, lúc này cô bé lại nói: “Ta có thể cũng lấy họ Diệp không?”
Diệp Quân nhìn cô bé: “Vì ta họ Diệp sao?”
Cô bé gật đầu: “Ừ”.
Advertisement
Diệp Quân cười nói: “Hay là muội lấy họ Dương nhé”.
Cô bé hơi ngờ vực.
Diệp Quân lén nói: “Thật ra ta họ Dương, vì vài nguyên nhân đặc biệt nên ta mới mang họ Diệp”.
Cô bé chớp mắt: “Được, họ Dương”.
Diệp Quân suy ngẫm một lúc rồi nói: “Dương Dĩ An, bình an vô sự, bình an… Muội tên là Dương Dĩ An, được không?”
Cô bé không do dự gật đầu: “Được”.
Diệp Quân xoa đầu cô bé, cười nói: “Bắt đầu từ giờ muội là người nhà họ Dương bọn ta rồi”.
Cô bé không nói gì, chỉ lẳng lặng nắm lấy góc áo Diệp Quân.
Người nhà họ Dương!
Nhà sao?
Thật xa lạ!
Diệp Quân đưa Dương Dĩ An đến trạm dịch chuyển, ở đây có hàng trăm ngàn trận pháp dịch chuyển, có thể dịch chuyển đến tất cả mọi nơi trong vũ trụ Quan Huyên, nhưng tạm thời không thể dịch chuyển tức thời đến các nền văn minh vũ trụ khác bên ngoài vũ trụ Quan Huyên. Nếu muốn đến các nền văn minh khác, thì phải xin phép, đương nhiên, chủ yếu là vì lý do an toàn, bởi đối với nhiều người mà nói nền văn minh vũ trụ bên ngoài vũ trụ Quan Huyên vẫn còn rất nguy hiểm.
Sau khi hai người nộp mười viên linh tinh, thì được đưa đến một trận dịch chuyển, tuy nhiên phải xếp hàng, vì có rất nhiều người đến Kiếm Tông ở Thanh Châu.
Trong khi xếp hàng chờ đợi, Dương Dĩ An lấy cuốn sách Diệp Quân đưa cho cô bé ra xem.
Diệp Quân phát hiện, cô bé này rất thích đọc sách, nhưng không biết cô bé có thiên phú tu luyện đến mức nào.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi muốn dẫn cô bé đến Kiếm Tông ở Thanh Châu thật à?”
Diệp Quân gật đầu.
Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, hiện giờ ngươi thậm chí còn không thể tự bảo vệ mình...”
Diệp Quân nhìn Dương Dĩ An đang chuyên tâm đọc sách bên cạnh, mỉm cười nói: “Tháp gia, ngươi nói xem, nếu chúng ta không dẫn muội ấy theo, muội ấy sẽ như thế nào?”
Tiểu Tháp nói: "Trộm cướp vẫn là tà đạo, có một ngày cô bé sẽ bị bắt...”
Diệp Quân gật đầu: “Lúc đầu ta cũng không muốn dẫn muội ấy theo, dù sao, như ngươi nói, dẫn cô bé theo quả thực rất bất tiện, nhưng sau này ta hiểu ra, nếu chúng ta không quan tâm đến muội ấy, thì sẽ có một ngày muội ấy bị bắt đi, khi đó...”
Vừa nói, hắn vừa liếc nhìn Dương Dĩ An bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Nếu ngay cả muội ấy mà cũng không thể thay đổi được thì sao có thể thay đổi vũ trụ Quan Huyên?"
Tiểu Tháp trầm mặc một lát, mới nói: "Ngươi hơi khác so với trước”.
Diệp Quân cười nói: “Khác chỗ nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!