Phương Ngự: “…”
Uống rượu với Viện trưởng?
Xưng huynh gọi đệ?
Nghe Phương Ngự nói thế, các con cháu nhà họ Phương đều cảm thấy là Ngự ca uống nhiều rượu giả quá nên sinh ra ảo giác.
Thấy vẻ mặt mọi người, Phương Ngự biết họ không tin nên nghiêm túc bảo: “Thật mà”.
Người đàn ông trước mặt hắn ta do dự một chút rồi bảo: “Ngự ca… có cần ta mời đại phu tới khám cho huynh không?”
Sắc mặt Phương Ngự tối sầm: “Phương Đường, đầu óc ta không có vấn đề gì hết. Này này, đừng đi mà! Ta thật sự…”
“…”
Tộc Nạp Lan.
Ngày hôm nay, Nạp Lan Ca trở về tộc Nạp Lan.
Tất cả các trưởng lão cốt cán của tộc Nạp Lan đều đã tập trung trong đại điện, ai nấy đều hơi thấp thỏm bất an.
Rõ ràng họ đã biết mọi chuyện.
Lúc này Nạp Lan Ca chậm rãi đi vào đại điện, vừa vào, tất cả trưởng lão đều vội vàng cung kính hành lễ.
Tộc trưởng Nạp Lan Danh mặc dù không hành lễ nhưng cũng từ từ đứng dậy, đương nhiên bây giờ ông ấy đã biết con gái mình đang nắm trong tay quyền lực đáng sợ cỡ nào.
Thực lực của cô có thể không mạnh lắm, nhưng cô có thể điều động vô số cường giả mạnh tới.
Muốn tiêu diệt một thế lực hàng đầu, cô chỉ cần nói một câu là được.
Nạp Lan Ca chậm rãi đi tới trước mặt Nạp Lan Danh, mỉm cười: “Phụ thân ngồi đi”.
Nạp Lan Danh do dự rồi vẫn ngồi xuống.
Nạp Lan Ca cũng ngồi xuống, co nhìn các trưởng lão đang có mặt, bị cô nhìn, các trưởng lão tộc Nạp Lan đều né tránh, không dám nhìn cô.
Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười: “Các vị trưởng lão cũng ngồi đi”.
Thấy Nạp Lan Ca như vậy, các trưởng lão càng thêm bất an.
Nạp Lan Ca tiếp tục nói: “Các vị trưởng lão, hôm nay ta tới không phải để nói chuyện đúng sai với mọi người, chỉ đơn giản là tới tán gẫu cùng mọi người thôi. Bởi vì thời gian này ta vẫn luôn ở tổng viện của thư viện Quan Huyên và tổng các của Tiên Bảo Các, rất ít khi về đây nên cũng hơi xa cách với mọi người”.
Lúc này, Đại trưởng lão của tộc Nạp Lan đứng ra, cung kính hành lễ rồi nói: “Tiểu Ca, chuyện này chúng ta đã biết sai rồi…”
Nạp Lan Ca cười: “Đại trưởng lão, ông cứ nghe ta nói hết trước đã”.
Đại trưởng lão chần chừ rồi vẫn gật đầu, về lại chỗ của mình.
Nạp Lan Ca tiếp tục nói: “Ta biết vì ta nên dù là thư viện hay Tiên Bảo Các đều sẽ tạo điều kiện cho tộc Nạp Lan của chúng ta rất nhiều, thậm chí còn phá lệ, phạm pháp vì tộc Nạp Lan”.
Nói đến đây, cô nhìn các trưởng lão: “Các vị thúc thúc bá bá, mọi người nên biết rõ vì tộc Nạp Lan đã như vậy nên các thế gia và tông môn bên dưới chắc chắn sẽ làm theo. Giống như lần này, nếu không có Tiểu Quân, ta vẫn sẽ không biết cuộc tuyển chọn Quan Huyên Vệ nho nhỏ còn chưa bắt đầu mà thành viên đã được các thế gia và tông môn chọn trước, đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm thôi… Thế mới thấy đáng sợ nhường nào!”
Các trưởng lão trong điện đều không dám lên tiếng.
Những năm qua, là người tộc Nạp Lan nên họ đã nhận được rất nhiều ưu đãi, dù đi đến đâu, người khác cũng sẽ nể mặt họ đôi phần.
Cũng may Nạp Lan Danh đã thắt chặt kỷ cương của người trong tộc từ sớm, nếu không sẽ còn kinh khủng hơn.
Nạp Lan Ca nói tiếp: “Thư viện ngày càng lớn, sẽ ngày càng có nhiều nền văn minh vũ trụ gia nhập vào thư viện, nếu tộc Nạp Lan ta không thể làm một tấm gương tốt, vậy tông môn và thế gia bên dưới sẽ học theo như vậy. Cứ thế, thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các chắc chắn sẽ mục nát đến tận xương tủy, khi ấy, đừng nói là Tiểu Quân, dù là ta thì cũng sẽ vì đại nghĩa mà không quản người thân!”
Vì đại nghĩa mà không quản người thân!
Nghe lời này của Nạp Lan Ca, tất cả trưởng lão trong tộc Nạp Lan đều biến sắc.
Lúc này, Nạp Lan Danh khẽ thở dài bảo: “Tiểu Ca, thật ra chuyện này là lỗi của ta, ta cũng biết một chút những chuyện này. Bởi vì ta cảm thấy đệ tử trong tộc ra ngoài làm việc cũng không phải chuyện gì xấu, chỉ là không ngờ sự việc lại nghiêm trọng đến mức này. Suy cho cùng vẫn là chúng ta chưa đủ nhận thức, thiếu hiểu biết nên mới gây ra phiền phức cho con.”
Những trưởng lão còn lại cũng vội đứng ra nhận lỗi.
Nhiều năm qua, Nạp Lan Ca phụ trách Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên, thủ đoạn đã không còn như trước, bọn họ thật sự sợ cô.
Nạp Lan Ca bỗng nói: “Ta có một ý tưởng”.
Những trưởng lão còn lại mau chóng im lặng.
Nạp Lan Ca nói tiếp: “Bắt đầu từ hôm nay, tất cả đệ tử của tộc Nạp Lan sẽ không còn được đối xử đặc biệt nữa”.
Các trưởng lão sững sờ.
Nạp Lan Ca nhìn mọi người: “Muốn vào tổng viện thư viện thì phải tự cố gắng, vào bằng thực lực. Không chỉ tộc Nạp Lan mà bắt đầu từ hôm nay, sau này các tông các tộc đều không còn được bất kỳ ưu đãi nào nữa, đệ tử của tất cả các tông môn thế gia đều phải cạnh tranh công bằng…”