Diệp Quân vội ôm quyền: “Làm phiền đại bá”.
Kiếm tu cười cười rồi nhìn Đại Tế Sư. Thấy ông ấy động sát tâm, Đại Tế Sư biến sắc, gằn giọng: “Ngươi muốn cùng chết thì cứ việc!"
Rồi khởi động lệnh bài trong tay.
Uỳnh!
Nó hóa thành một tia sáng đen bay vút vào lòng vũ trụ, bốc cháy rồi tỏa ra thanh vô số ngọn lửa. Mỗi ngọn lửa lại thành một phù văn, kết hợp lại thành một truyền tống trận rực cháy.
Advertisement
Lập tức có khí tức hùng hậu tuôn ra từ bên trong.
Các cường giả tộc Vạn Cổ đứng sau Diệp Quân đều hoảng sợ. Vạn Cổ Phong run rẩy nói: “Là khí tức kia...”
Diệp Quân quay lại, thấy ánh mắt ông ta nhìn truyền tống trận bao hàm phẫn nộ lẫn sợ hãi: “Chính là khí tức từng diệt tộc chúng ta”.
Rồi ông ta nói với hắn: “Cậu Diệp, chúng tôi sẽ bảo vệ cho cậu rút lui”.
Advertisement
Phải rút!
Vị kiếm tu này rất mạnh, nhưng khí tức kia lại đến từ văn minh cấp sáu!
Từ cao xuống thấp thế nào cũng sẽ bị áp chế.
Diệp Quân chỉ cười: “Khỏi lo”.
Vạn Cổ Phong còn muốn khuyên can thì hắn đã lại nhìn truyền tống trận với vẻ tò mò.
Cường giả văn minh cấp sáu trông ra sao nhỉ?
Từ trong truyền tống trận, một luồng ánh sáng dần ngưng tụ lại thành hình người, không có gương mặt, chỉ có một đôi mắt.
Diệp Quân và những người khác thấy lạnh cả sống lưng.
Đại Tế Sư quỳ thụp xuống, cung kính nói: “Tham kiến phụ quân”.
Phụ quân?
Diệp Quân nghe thế thì ngạc nhiên.
Người không mặt kia liếc nhìn Đại Tế Sư rồi ngẩng đầu. Thấy Diệp Quân và kiếm tu, đồng tử nó khẽ run lên như ngạc nhiên.
Kiếm tu lại lắc đầu liên tục.
Diệp Quân: “Sao vậy đại bá?"
Kiếm tu thành thật đáp: “Yếu quá”.
Diệp Quân: “...”
Người không mặt kia vươn tay phải ra rồi ấn xuống. Thời không bốn phía bắt đầu sụp đổ, hóa thành cát bụi.
Ai nấy đều hoảng hốt.
Khi nhận ra mình đang bị cố định bởi một thứ sức mạnh vô hình, cảm nhận được mà không đụng chạm hay nhìn thấy được, tựa như một loại quy tắc.
Diệp Quân cũng cả kinh khi thấy kiếm ý Vô Địch đang dần tan biến dưới sức mạnh này.
Trong khi ngay cả Tịnh Sơ cũng khó mà làm gì được nó.
Hắn vội lấy kiếm tuh ra. Kiếm run lên nhưng không có gì xảy ra. Hắn vung kiếm, nghe thấy có tiếng vỡ.
Người không mặt thoáng tỏ ra ngạc nhiên khi thấy thanh kiếm.
Kiếm tu nhìn xuống người mình, lắc đầu: “Quá yếu”.
Rồi kiếm ông ấy rời vỏ.
Xoẹt!
Kiếm bay ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!