Diệp Quân gật đầu, sau đó xòe tay ra, Tiểu Tháp bỗng phóng lên trời, ngay sau đó Tiểu Tháp phóng ra hàng vạn tia sáng màu vàng bao phủ lấy những người nền văn minh Thiên Hành đó, tất cả bọn họ đều nhận được thu vào trong Tiểu Tháp.
Tổ thạch luân hồi bỗng nói: “Còn ta nữa”.
Khoảng thời gian này, nó thật sự rất khiếp sợ, bên ngoài đúng là nguy hiểm quá.
Diệp Quân để Tiểu Tháp thu cả tổ thạch luân hồi và cây thần Sinh Mệnh vào trong Tiểu Tháp. Vừa vào Tiểu Tháp, tổ thạch luân hồi đó giật mình: “Ôi vãi, lợi hại quá”.
Tiểu Tháp: “…”
Advertisement
Tịnh Sơ nhìn Diệp Quân, Diệp Quân trầm giọng nói: “Hai người cũng vào Tiểu Tháp đi”.
Tịnh Sơ khẽ gật đầu: “Ừ”.
Đợi Tịnh Sơ và Nhất Niệm vào Tiểu Tháp, Diệp Quân lấy kiếm Thanh Huyên ra, sử dụng kiếm Thanh Huyên, bỗng chốc hắn biến thành tia kiếm quang rồi biến mất.
Quay về Đại Chu!
Advertisement
Nơi đó có kiếm khí của cô cô để lại, quay lại nơi đó mới có thể an toàn được.
Bây giờ dĩ nhiên hắn sẽ không liều chết với Ác Đạo Minh và vũ trụ Vô Gian… đánh không lại.
Phát triển thực lực trước đã!
Vừa tiến vào thời không, dường như cảm nhận được gì, Diệp Quân bỗng biến sắc, chỉ thấy thời không xung quanh chỗ hắn bỗng đông cứng lại, thoáng chốc hắn đã tiến vào một thời không kỳ lạ.
Ác Thế Giới! Pháp Thần Ác Đạo!
Diệp Quân sầm mặt, hai tay hắn cầm kiếm chém một nhát.
Vèo!
Thời không ở Ác Thế Giới này bị hắn xé toạc nứt ra, nhưng lúc này một bàn tay khô phá vỡ thời không trước mặt hắn.
Diệp Quân biến sắc, hai tay hắn cầm kiếm chém mạnh một nhát.
Vèo!
Một tia kiếm quang bị phá vỡ, Diệp Quân văng ra xa, lúc dừng lại, hắn đã xuất hiện trong một tinh không chưa được biết đến.
Một người phụ nữ chậm rãi bước đến từ nơi cách hắn cả ngàn trượng.
Chính là Pháp Thần Ác Đạo.
Bên cạnh Pháp Thần Ác Đạo là Vu Dịch, ba vị Thánh Vương và hư ảnh bí ẩn, có cả Thế Tông.
Pháp Thần Ác Đạo liếc nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, không nói gì, nhưng ánh mắt của mấy cường giả khác đều đổ dồn vào kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, họ đều khá ngạc nhiên, tất nhiên cũng thèm muốn nó.
Vu Dịch không có hứng thú với kiếm Thanh Huyên, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, cười nhạo: “Muốn chạy à? Chạy đi đâu?”
Diệp Quân nhìn Vu Dịch: “Một đánh một?”
Vu Dịch khẽ cười: “Ta muốn đánh hội đồng với ngươi, ngươi muốn thế nào?”, Diệp Quân lạnh nhạt nhìn Vu Dịch: “Không biết xấu hổ”.
Ánh mắt Vu Dịch trở nên lạnh như băng: “Pháp Thần, giết hắn”.
Pháp Thần Ác Đạo quay đầu nhìn Vu Dịch, nhíu mày: “Có phải đầu ngươi có vấn đề không? Ta là thuộc hạ của ngươi à?”
Vu Dịch: “…”
Lúc này hư ảnh đó bỗng nói: “Tất cả mọi thứ của nền văn minh Thiên Hành đều nằm trong tháp của hắn, đừng lãng phí thời gian nữa”.
Nói rồi gã tiến đến trước, đánh ra một quyền.
Ầm! Tinh không dậy sóng.
Diệp Quân cách đó khá xa híp mắt, vừa định ra tay thì lúc này Tịnh Sơ bỗng xuất hiện trước mặt hắn, bà ta đánh ra một quyền.
Bụp!
Hư ảnh đó bị chấn động lùi về sau cả ngàn trượng.