Người phụ nữ kiêu ngạo đứng đó, tay cầm thanh kiếm.
Chính là Phục Võ.
Vết thương của bà ta vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, chỉ hồi phục được sáu bảy phần nhưng không còn cách nào khác, bà ta phải ra ngoài vì Diệp Quân và Nhất Niệm đã không thể chống đỡ được nữa.
Nhìn thấy Phục Võ, Vu Dịch biến sắc, vô thức lùi về sau cả mấy trăm trượng, dường như thấy vẫn không đủ lại lùi lại gần ngàn trượng.
Vèo!
Đúng lúc này, một sức mạnh đáng sợ bỗng truyền đến từ một bên khác, Vu Dịch lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai vị Thánh Vương ở bên kia đang liên tục lui về phía sau.
Lúc này một người phụ nữ đúng trước mặt Diệp Quân.
Chính là Tịnh Sơ.
Thấy Tịnh Sơ cũng xuất hiện, sắc mặt Vu Dịch trở nên cực kỳ khó coi, không chút do dự xoay người, một trận pháp dịch chuyển xuất hiện trước mặt cô ta, cô ta bước vào trong đó, trận pháp dịch chuyển khởi động định rời đi.
Ầm!
Một luồng khí thế đáng sợ bỗng bao trùm lấy khu vực thời không chỗ cô ta đứng.
Kiếm thế!
Vù!
Một tia kiếm quang xuất hiện phía sau cô ta.
Kiếm của Phục Võ.
Vu Dịch hoảng sợ, cô ta bỗng giật đứt sợi dây chuyền trên ngực, sợi dây chuyền bỗng toát ra luồng sức mạnh đáng sợ, ngay sau đó một thị vệ mặc áo giáp vàng xông ra, hai tay cầm trường kiếm chém mạnh một nhát.
Soạt!
Hai tay thị vệ áo giáp vàng này cầm kiếm chém mạnh xuống, thế mà đỡ được nhát kiếm của Phục Võ.
Vu Tướng kim giáp!
Những con rối đỉnh cấp mà tộc Đại Vu ở nền văn minh Vô Gian từng luyện chế, được tạo thành từ người sống, cả người từ trên xuống đều là trang bị đỉnh cấp, thời kỳ đỉnh cao, tộc Đại Vu có hàng vạn Vu Tướng kim giáp này. Năm đó thời đại loạn cổ, lúc vạn tộc tranh giành chém giết, cả vạn Vu Tướng kim giáp này từng rất hiển hách huy hoàng, giết chết vô số cường giả.
Thấy Vu Tướng kim giáp đỡ được nhát kiếm của Phục Võ, Vu Dịch thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó Phục Võ bỗng lao đến, chỉ thấy một nhát kiếm chém mạnh về phía Vu Tướng kim giáp.
Vèo!
Vu Tướng kim giáp lập tức văng ra xa, ngay khi gã văng ra xa, toàn thân giáp vàng bắt đầu nứt ra, khi dừng lại một thanh kiếm bỗng rơi xuống từ trên đỉnh đầu.
Soạt!
Thanh kiếm đó rơi thẳng vào đỉnh đầu Vu Tướng kim giáp, ghim chặt gã tại chỗ.
Thấy thế Vu Dịch hoảng hồn kinh sợ, vừa định chạy trốn, lúc này một thanh kiếm đã lao đến trước mặt cô ta.
Nhưng vào thời khắc mấu chốt này, thời không trước mặt Vu Dịch bỗng tách lìa, sau đó một bàn tay như xương khô đột nhiên đưa ra, sau đó đấm mạnh.
Bốp!
Kiếm bị văng ra xa.
Phục Võ ở đằng xa xòe tay, kiếm bị chấn động văng ra xa bay về lại trong tay bà ta, bà ta không cảm xúc nhìn bàn tay như xương khô đó, trên đó có một vết kiếm mờ nhạt.
Lúc này một giọng nói bỗng vang lên trong bàn tay đó: “Không hổ là quan chấp hành đứng đầu Phục Võ, thú vị đấy”.
Vừa dứt lời, nó bỗng quét sạch, chỉ thoáng chốc thời không cả nền văn minh Thiên Hành bỗng bắt đầu phân giải từng chút.
Trong trời đất có sức mạnh Đại Đạo bí ẩn xuất hiện, sức mạnh Đại Đạo này đến từ một nền văn minh khác.
Phục Võ cau mày, bà ta tiến đến một bước, kiếm trong tay bay ra.
Vèo!
Nhát kiếm này vừa bay ra, trời đất như có sức mạnh gì đó đang liên tục phá vỡ, từng tiếng xé toạc vang lên.
Ngay lúc này Phục Võ lại tiến đến trước một bước, bà ta vung tay lên.
Soạt!
Tiếng kiếm vang lên, sau đó kiếm ý đáng sợ lập tức bao phủ lấy chư thiên vạn giới.
Ầm!