Dĩ nhiên gã sẽ không cho rằng chuyện đơn giản như thế, một cường giả cảnh giới Khai Đạo chỉ là một đám tôm tép với Ác Đạo Minh thôi.
Nhưng đối phương lại tìm đến Ly Hận Thiên.
Sẽ không đào hố đợi mình nhảy vào đấy chứ? Nghĩ đến đây, Thần Trạch nhìn Khâu Bạch Y, mặc dù ngoài mặt vẫn cười nhưng đã dựng lên bức tường cảnh giác.
Khâu Bạch Y cười nói: “Thế tử Thần Trạch, thành thật mà nói mặc dù cảnh giới của Diệp Quân đó thấp, thực lực yếu nhưng những người đứng sau hắn không đơn giản, Ác Đạo Minh ta sợ người đằng sau hắn chứ không phải hắn”.
Thần Trạch trầm giọng nói: “Nhị điện chủ, thực lực của Ly Hận Thiên ta không bằng Ác Đạo Minh ông, ngay cả ông cũng sợ người đằng sau hắn, vậy thì Ly Hận Thiên ta không dám chọc vào”.
Khâu Bạch Y cũng không ép buộc, nhưng khẽ gật đầu: “Ta hiểu được”, dứt lời, ông ta thu lại Ly Hận trường đồ, rồi quay người định rời đi.
Thấy thế Thần Trạch lo lắng, vội nói: “Nhị điện chủ, có thể đổi điều kiện khác không?”
Ly Hận trường đồ!
Cái này thực sự giúp ích rất nhiều cho Ly Hận Thiên, vì nó có một chức năng nghịch thiên đặc biệt, đó là người tu luyện thần pháp Ly Hận có được bức tranh này, không chỉ có thể tăng lên một cảnh giới, mà sức chiến đấu cũng có thể được tăng lên gấp đôi.
Hơn nữa trong Ly Hận trường đồ này còn chứa một bí mật kinh thiên động địa vè Ly Hận Thiên.
Trước khi đến đây, cha gã là Thần Tông đã dặn dò, phải lấy bức tranh này về cho bằng được.
Nhưng gã không thể đồng ý yêu cầu Nhị điện chủ đưa ra, càng không thể kéo Lý Hận Thiên vào trong vòng xoáy khủng khiếp này vì Ly Hận trường đồ, dù sao Diệp Quân đó cũng không đơn giản, Ly Hận Thiên không thể liều chết với Diệp Quân vì Ly Hận trường đồ, cái giá phải trả quá lớn, hơn nữa cũng không liều mạng được.
Nghe Thần Trạch nói thế, Nhị điện chủ không nói gì, chỉ nhíu mày trầm tư như thể đang khó xử.
Thấy Nhị điện chủ không từ chối thẳng thừng, Thần Trạch cảm thấy vẫn còn cơ hội, vội nói: “Nhị điện chủ, ngoài việc giết Diệp Quân, chỉ cần Ly Hận Thiên ta có thể làm thì ta sẽ không từ chối bất kỳ chuyện gì”.
Gã cũng muốn điềm tĩnh nhưng Ly Hận trường đồ này quá quan trọng với Ly Hận Thiên.
Gã không thể điềm tĩnh.
Vì quyền chủ động không nằm trong tay gã.
Nhị điện chủ im lặng một hồi rồi nói: “Ta có thể hiểu nỗi khó xử của các ngươi, dù sao người đằng sau Diệp Quân quả thật không tầm thường, cho dù ta là Ly Hận Thiên thì cũng không muốn bị cuốn vào vòng xoáy này”.
Nghe thế Thần Trạch không khỏi nhìn Nhị điện chủ trước mặt, thiện cảm với người này tăng lên không ít, Nhị điện chủ này vẫn là người hiểu lý lẽ.
Nhị điện chủ lại nói: “Như vậy thì sao, ngươi đi bắt giúp ta một người, cũng không cần giết cô ta, chỉ cần bắt về đây là được”.
Thần Trạch nói: “Ai?”
Nhị điện chủ nói: “Chu Phạn, nữ hoàng đương nhiệm của Đại Chu”.
Thần Trạch nói: “Có liên quan đến Diệp Quân?”, Nhị điện chủ gật đầu.
Thần Trạch hơi do dự.
Khâu Bạch Y mỉm cười nói: “Vừa muốn lấy đồ vừa không muốn làm gì, thế giới này làm gì có chuyện tốt như vậy? Ngươi nói xem?”
Dứt lời, ông ta xoay người định đi, Thần Trạch vội nói: “Khoan đã”.
Khâu Bạch Y xoay người nhìn Thần Trạch, không nói gì.