Lúc này vô số thanh ý kiếm chém lên tấm khiên lửa khổng lồ ấy, nhưng chẳng lay chuyển được gì.
Nhưng vào lúc này, một thanh kiếm chợt phóng tới trước người ông ta, nhìn thấy thanh kiếm ấy, vẻ mặt Lang Tiêu biến đổi, sau đó kiếm Thanh Huyên chém thẳng lên tấm khiên lửa khổng lồ kia.
Tấm khiên lửa khổng lồ vỡ tan.
Nhưng Lang Tiêu cũng điên cuồng lùi lại ngay tức thì, không đối đầu trực diện với kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.
Nhưng ngay khi ông ta lùi lại, những tấm lưới thời không xung quanh ông ta lại chợt bay ra vô số phi kiếm, chặn đường lui của ông ta.
Trong mắt Lang Tiêu hiện lên sự ác độc, ông ta vung hai tay lên, vô số ngọn lửa tuôn ra từ cơ thể, mọi phi kiếm đều bị đánh bay, nhưng lúc này một thanh kiếm đã lặng lẽ xuất hiện trước mặt ông ta.
Diên Trì Nhất Kiếm!!
Nhưng thanh kiếm này không phải kiếm ý mà là kiếm Thanh Huyên.
Thanh kiếm xuất hiện bất ngờ khiến vẻ mặt Lang Tiêu thay đổi, lúc này ông ta đã không còn đường lui, vì thanh kiếm này xuất hiện quá quỷ dị, ông ta chỉ có thể chống đỡ!
Lang Tiêu gầm lên một tiếng, lại siết chặt hai tay lần nữa, áo giáp trên người ông ta phát ra những ngọn lửa vô tận, sau đó một chiếc áo giáp lửa khổng lồ hư ảo bao phủ lấy ông ta.
Thiên Hành Hỏa Giáp!
Đây là thần giáp siêu cấp chỉ điện Cận Vệ mới có, được Thượng Thần Thiên Vân nghiên cứu sáng tạo ra năm đó, có bộ giáp này tương đương với việc bất bại cùng cấp.
Kiếm tới!
Ù!
Bộ giáp lửa khổng lồ rung chuyển kịch liệt nhưng không vỡ.
Thấy thế, Lang Tiêu vui mừng khôn xiết, nhưng giây tiếp theo ông ta lại thấy kiếm Thanh Huyên rung lên, bộ giáp lửa khổng lồ nổ tung, kiếm dài đâm thẳng vào ngực ông ta.
Phập!
Hai mắt Lang Tiêu trợn tròn, ông ta bị ghim tại đó, khí thế quanh người tiêu tán. Thấy cảnh này, Kính Thần và Thiên Phù Thần ở nơi xa đều biến sắc, vội vàng lao về phía Diệp Quân, muốn cứu quan cận vệ Lang Tiêu, nhưng tốc độ của Diệp Quân cực nhanh, khi kiếm Thanh Huyên đâm vào ngực Lang Tiêu, hắn đã điều khiển kiếm Thanh Huyên hấp thu hoàn toàn linh hồn của ông ta.
Diệp Quân xòe lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, hắn quay người nhìn Thiên Phù Thần và Kính Thần, vẻ mặt hai người đều thay đổi, bọn họ vội vàng dừng lại rồi điên cuồng lui về phía sau.
Nếu Diệp Quân không có thanh kiếm kia thì đương nhiên bọn họ chẳng sợ, nhưng sau khi Diệp Quân có thanh kiếm đó, bọn họ chẳng còn dám đối đầu trực diện với hắn nữa.
Không biết thanh kiếm này của Diệp Quân do ai chế tạo mà lại mạnh vượt xa tiêu chuẩn thế này.
Thấy hai người không ra tay, Diệp Quân cũng không động đến bọn họ mà quay người hóa thành kiếm quang bay về phía Thiên Hành Sinh Mệnh Giới. Thấy cảnh này, vẻ mặt Kính Thần lại thay đổi lớn, bà ta đang định ra tay thì bị Thiên Phù Thần bên cạnh ngăn lại.
Kính Thần nhìn Thiên Phù Thần, Thiên Phù Thần không lên tiếng, chỉ nhìn Thiên Hành Sinh Mệnh Giới nơi xa. Dưới cái nhìn chăm chú của hai người, Diệp Quân cầm kiếm phóng tới cửa vào của Thiên Hành Sinh Mệnh Giới, nhưng đúng lúc này, một ngón tay khổng lồ bất chợt giáng từ trên trời xuống, một luồng uy thế bá đạo vô song trấn áp Diệp Quân tại chỗ.
Ở lối vào, Diệp Quân ngẩng đầu lên, kiếm Thanh Huyên trong tay phóng lên trời.
Ầm!
Ngón tay khổng lồ cũng không thể ngăn được kiếm Thanh Huyên, lập tức bị chém vỡ tan tành, nhưng lúc này một tàn ảnh đã lao đến trước mặt Diệp Quân.
Ầm!