Sau một lúc im lặng, Nhất Niệm nói: “Ta sẽ ở lại, để chồng ta rời khỏi nền văn minh Thiên Hành”.
Tả Hộ Pháp vẫn lắc đầu: “Không được, hắn làm ô uế người ở nền văn minh Thiên Hành, hắn nhất định phải chết, nếu ngươi đồng ý giao hắn ra, còn tự mình giết hắn, có lẽ vẫn còn đường sống, nếu không…”
Ánh mắt Nhất Niệm dần trở nên lạnh lùng: “Ông nghĩ nhiều rồi đấy”.
Tả Hộ Pháp nhìn chằm chằm Nhất Niệm: “Vậy ngươi ra tay giết ông ta đi”.
Ông ta đang đánh cược Nhất Niệm không dám giết người trong tộc mình.
Thôi Âm hoảng sợ, mặt đầy khó tin nhìn Tả Hộ Pháp.
Nhất Niệm không ra tay mà ngẩng đầu lên nhìn ấn Chấp Pháp, ấn Chấp Pháp vẫn đang rung lên, rõ ràng là trận chiến trong Chấp Pháp Giới đang rất dữ dội, khó phân thắng bại trong một lúc.
Nhất Niệm nhắm mắt lại, cô ta biết chuyện này không thể khoan nhượng.
Một lúc sau, Nhất Niệm bỗng mở mắt ra, cô ta nhìn mấy người Tả Hộ Pháp ở đằng xa: “Nếu chồng ta vô cớ muốn giết người trong tộc nền văn minh Thiên Hành, dù có chết ta sẽ không đồng ý, mặc dù Nhất Niệm ta thích hắn nhưng sẽ không phải là người không có đầu óc; nhưng nếu người trong tộc muốn vô cớ giết hắn, ta sẽ không bao giờ cho phép điều đó xảy ra, vì chồng ta không sai, chính các ngươi mới là người sai, Thiên Hành Pháp chó má gì chứ?”
Nói rồi cô ta siết chặt tay trái.
Ầm!
Thôi Âm đó nổ tung.
Thần hồn tiêu tán!
Thấy thế sắc mặt Tịnh An bên dưới không còn màu máu.
Nền văn minh Thiên Hành giết người trong tộc là tội lớn.
Đáng sợ hơn là Nhất Niệm còn giết người trong tộc vì một người ngoài, tức là giữa Nhất Niệm và nền văn minh Thiên Hành không còn tình nghĩa gì nữa.
Cho dù là Thượng Thần Thiên Vân đến cũng không có tác dụng.
Tịnh An ngồi phịch xuống đất, mặt tái nhợt, lẩm bẩm: “Làm sao đây, nền văn minh Thiên Hành sao có thể bỏ qua được chứ?”
Sau khi Nhất Niệm giết Thôi Âm, xung quanh lặng im như tờ.
Tả Hộ Pháp nhìn chằm chằm Nhất Niệm một hồi, khẽ gật đầu: “Lập tức thông báo cho điện Chấp Hành, Nhất Niệm phản bội nền văn minh Thiên Hành, mong điện Chấp Hành phái quân đội đến trấn áp”.
Điện Chấp Hành!
Ở nền văn minh Thiên Hành, có ba điện là điện Chấp Pháp, điện Chấp Hành và điện Cận Vệ.
Trong đó, điện Chấp Pháp quản lý bên trong, ràng buộc người dân nền văn minh Thiên Hành, tất cả các hành vi vi phạm pháp luật đều do điện Chấp Hành quản lý, mà điện Chấp Hành quản lý bên ngoài, chẳng hạn như loại bỏ các công việc của vũ trụ đều là do người ở điện Chấp Hành xử lý, Nhất Niệm cũng là người của điện Chấp Hành, là một trong chín quan lớn của điện Chấp Hành.
Địa vị và thực lực ở điện Chấp Hành hơn hẳn điện Chấp Pháp.
Điện Chấp Hành là bên đối ngoại của nền văn minh Thiên Hành.
Quân đội tham chiến đều được lựa chọn cẩn thận, là người xuất sắc nhất, hơn nữa có thể đánh thiện chiến, còn điện Chấp Pháp chịu trách nhiệm về đối nội, thực tế là còn kém xa. Về mặt quyền lợi cũng kém xa, dù sao lão đại của điện Chấp Hành cũng là quan chấp hành chủ tịch nền văn minh Thiên Hành.
Xưa nay thực lực của quan chấp hành chủ tịch là chuẩn mực của nền văn minh Thiên Hành.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!