Hai người đồng thời lui lại mấy vạn trượng. Ung Đế lập tức tiếp tục tấn công Chiêu Võ Đại Đế.
Trận đánh ngày càng kịch liệt.
Đăng Thiên Vực đã bị san bằng thành bình địa.
Sau vài hiệp giao thủ, Chiêu Võ Đại Đế lại bị áp đảo.
Thiên Võ Thế và những người khác tỏ vẻ khó chịu. Ông ta ta quay lại nhìn Diệp Quân, cảm thấy nghi ngờ vô cùng.
Người đang đánh nhau với Chiêu Võ Đại Đế rất mạnh, vậy tại sao lại giúp tên kia?
Đến giờ vẫn không nghĩ ra!
Đã vậy lại còn rất nhiều cường giả khác đi theo hắn.
Trực giác mách bảo rằng tộc Thiên Võ vừa lôi một người vô cùng đáng sợ vào vòng xoáy này.
Nó có thể ảnh hưởng đến tồn vong của cả tộc.
Nhưng bây giờ họ đã không còn đường lui, chỉ có thể đi theo Chiêu Võ Đại Đế đến cùng.
Giọng Vu Mã Hình vang lên trong đầu Thiên Võ Thế: “Ông muốn giết kẻ này trước?"
Thiên Võ Thế liếc sang, gật đầu.
Chỉ cần giết Diệp Quân, những người còn lại sẽ tan đàn xẻ nghé.
Vu Mã Hình: “Chúng ta không đủ lực”.
Thiên Võ Thế liếc mắt nhìn Lý Toại Phong và những người khác cạnh Diệp Quân.
Bọn họ không mạnh bằng Ung Đế nhưng cũng không kém.
Vu Mã Hình: “Khởi động đại trận hộ tộc từ xa đi”.
Thiên Võ Thế không đáp lại.
Đại trận và gọi tổ tiên là con át chủ bài mạnh nhất của các tộc, nếu bây giờ khởi động thì lát nữa hai tộc Thiên Võ và Vu Mã sẽ không còn gì để nắm chắc.
Vu Mã Hình lại nói: “Trận này chúng ta buộc phải thắng. Thanh niên kia tuy không mạnh bằng chúng ta nhưng thiên phú quá đáng sợ, nếu để hắn đạt tới cảnh giới Khai Đạo thì hậu bối của chúng ta không phải là đối thủ. Phải diệt trừ hắn để phòng hậu họa”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!