Tịch Huyền im lặng một lát rồi cười: “Ngươi nói đúng”.
Diệp Quân gật đầu: “Tịch Huyền cô nương, chúng ta gặp lại sau”.
Dứt lời, hắn xoay người biến thành kiếm quang rồi biến mất.
Tịch Huyền nhìn theo khẽ cười: “Đúng là một chàng trai thú vị”.
Nói rồi cô ấy lắc người biến mất.
Cô ấy cũng là cường giả cảnh giới Đại Kiếp.
Lúc nãy cô ấy cũng âm thầm đi theo Diệp Quân, lúc thấy Diệp Quân bị hai người bao vây tấn công, cô ấy cũng tự hỏi có giúp hay không?
Cô ấy nghĩ sẽ giúp.
Vì cô ấy không ghét chàng trai này.
…
Diệp Quân đến Tiên Bảo Các, vừa đến Tiên Bảo Các, Tần Phong đã ra đón, y cười ha hả nói: “Diệp huynh, huynh đến rồi”.
Diệp Quân mỉm cười: “Tần huynh”.
Tần Phong nhìn Diệp Quân: “Huynh là Đại Kiếm Tiên?”
Diệp Quân lắc đầu, không giải thích gì thêm.
Vì hắn có giải thích, đối phương có thể cũng không tin.
Một thanh kiếm có thể giết một cường giả cảnh giới Đại Kiếp trong tích tắc?
Ai mà tin chứ?
Bản thân hắn cũng không tin mà.
Thấy Diệp Quân không nói gì, Tần Phong cũng rất thông minh không hỏi thêm, cười nói: “Diệp huynh, lần này đến tìm ta có chuyện gì không?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta muốn tìm một nơi tu luyện, kiểu thực chiến”.
Thực chiến!
Tần Phong ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta sắp xếp cho huynh”.
Diệp Quân: “Cảm ơn”.
Tần Phong: “Khách sáo gì chứ, đi thôi”.
Nói rồi y lấy một cuốn sổ ra, siết chặt.
Rầm!
Ngay tức khắc y và Diệp Quân biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã ở trong một tinh không.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!