Diệp Quân bật cười, tự nói phải cảm ơn Nhất Niệm mới được. Nếu không có cô ta thì hắn đã chẳng thể nắm được đạo Thời Gian, tu luyện được kiếm kỹ ngầu như vậy.
Đúng là bảo bối mà!
Tiểu Tháp chợt nói: “Ngươi biết thân phận của Nhất Niệm không?"
Diệp Quân lại hỏi: “Hình như cô cô váy trắng từng cải tiến cho Tháp gia đúng không? Về những mặt nào?"
Tiểu Tháp cười: “Tất cả. Đợi có dịp rồi ta biểu diễn cho ngươi xem”.
Diệp Quân bật cười: “Được thôi”.
Hắn thu kiếm Thanh Huyền vào rồi đi ra khỏi Tiểu Tháp.
Chu Phạn đã lập tức xuất hiện trước mặt: “Tra ra rồi”.
Cô ta đưa một quyển trục sang.
Diệp Quân nhận lấy, lại nghe cô ta hỏi: “Phải đi thật sao?"
Hắn cười: “Luôn ở thế bị động không phải phong cách của ta. Ta sẽ đích thân đi gặp vị Bát điện chủ kia”.
Quyển trục kia có ghi lại vị trí của Ác Đạo Thập Điện.
Chu Phạn suy nghĩ một hồi rồi gật đầu: “Nhớ cẩn thận”.
Diệp Quân hỏi: “Mấy khí tức kia còn ở phía trên Hoàng thành không?"
Chu Phạn: “Lửa Thiên Hành vừa xuất hiện thì đi gần hết rồi, còn lại một số chắc ở đó chơi”.
Diệp Quân gật đầu: “Không ra tay chứng tỏ còn đang quan sát hoặc có gì muốn nói. Để ta đi gặp”.
Rồi hắn ngự kiếm biến mất.
Trong tinh không.
Binh chủ và Thiên Xích đồng loạt ngẩng đầu, nhìn thấy một thanh niên mặc áo đen đi tới.
Là Diệp Quân.
Hai người họ đều bất ngờ.
Hắn đến đây làm gì?
Thiên Xích dùng huyền khí truyền âm: "Hắn đến đây làm gì?"
Binh chủ lắc đầu: “Ai biết”.
Thiên Xích: “Nếu hắn ra tay, chúng ta làm gì bây giờ?"