Nguyên Tướng lùi về sau một bước đến trên tường thành Đại Chu.
Cô gái áo đỏ ở chân trời nhìn mảnh vỡ huyết đao dần rơi xuống xung quanh, cười nói: “Được”.
Dứt lời, cô ta nhìn Chu Phạn bên dưới: “Đại Chu vẫn có chút thực lực đấy, nhưng không nhiều”.
Ầm!
Ngay lúc này tận cuối chân trời, một luồng khí tức đáng sợ phóng lên trời, sau đó một người đàn ông trung niên từ trên không trung bước đến.
Người đàn ông trung niên mặc một bộ áo bào trắng, mang đôi giày vải, sải bước nhanh đi đến, khí khái siêu phàm.
Nhìn thấy người đến, Chu Phạn hơi ngạc nhiên.
Vì cô ta không biết người đàn ông trung niên này.
Chu Phạn quay đầu nhìn sang Nguyên Tướng bên cạnh, Nguyên Tướng trầm giọng nói: “Cố Thần Sách, thống soái của quân Thần Sách, năm đó đã từng đi theo tiên tổ Đại Chu, điện hạ vừa mới tiếp nhận quân Thần Sách, không biết ông ấy cũng bình thường, vì ông ấy luôn đi vắng, rất ít khi về Đại Chu”.
Cố Thần Sách.
Chu Phạn hơi kinh ngạc.
Dĩ nhiên cô ta biết người này, năm đó sau khi tiên tổ Đại Chu lập ra Đại Chu thì đã xây dựng một tháp công đức, trong tháp thờ mười tám vị quan có công, vị Cố Thần Sách này là một trong số đó, hơn nữa còn xếp thứ ba, năm đó quân Thần Sách cũng được xây dựng theo tên của ông ấy.
Sau khi Đại Chu thành lập, nhân vật truyền kỳ này bỗng biến mất, sau đó Đại Chu từng gặp nguy hiểm, cũng từng điều động quân Thần Sách nhưng vị này chưa từng trở lại.
Cô ta không ngờ lần này người này lại vội quay về.
Sau khi Cố Thần Sách xuất hiện, vài cường giả đỉnh cấp nấp trong tối bỗng đứng lên chào, mừng rỡ nói: “Bái kiến thống lĩnh Cố”.
Chu Phạn bỗng nói: “Tất cả con dân hoàng tộc hành lễ”.
Dứt lời, cô ta cũng cúi người xuống chào.
Các thành viên hoàng tộc Đại Chu xung quanh cũng vội cúi người chào.
Cố Thần Sách!
Năm đó tiên tổ Đại Chu từng có lời dạy rằng: “Hễ là con cháu hoàng thất Đại Chu thì gặp Cố Thần Sách cũng phải như gặp trẫm”.
Rất nhiều con dân Đại Chu đều phấn khích không thôi.
Lần đầu tiên nhìn thấy nhân vật trong truyền thuyết.
Cố Thần Sách chậm rãi bước đến trước mặt cô gái áo đỏ, ông ấy nhìn cô ta: “Áo đỏ - cây mía - Cơ Tiểu Kiếm, một người một kiếm đánh chín ngày”.