Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói gì.
Diệp Quân suy nghĩ rồi nói: "Cô ấy... trẻ quá! Gọi đại tỷ không hay lắm!"
Sắc mặt Hứa Khâm bỗng thay đổi, lúc này cô gái bỗng cười: "Trẻ à?"
Diệp Quân gật đầu, thành thật đáp: "Trẻ lắm!"
Cô gái nhoẻn miệng cười: "Dẻo miệng thật!"
Hứa Khâm sững sờ nhìn Diệp Quân.
Mẹ kiếp!
Hoá ra là đệ đang nịnh đầm à?
Cô gái bỗng hỏi: "Đệ là kiếm tu à?"
Diệp Quân gật đầu.
Cô gái khẽ gật đầu: "Nếu đệ đã gia nhập binh đoàn đánh thuê của bọn ta thì đã là người mình rồi!"
Nói rồi cô ấy lấy một chiếc nhẫn không gian ra đưa cho Diệp Quân.
Trong nhẫn có hai viên nội đan yêu thú cấp Thiên!
Diệp Quân khó hiểu: "Đây là gì?"
Cô gái cười nói: "Xem như là quà gặp mặt!"
"Ôi đệch!"
Hứa Khâm đứng bên cạnh nhảy cẫng lên: "Đại tỷ, sao lúc trước bọn đệ không có quà gặp mặt? Tỷ không công bằng gì cả!"
Đại tỷ thản nhiên nói: "Người ta không những đẹp trai mà còn biết cách nói chuyện, còn đệ thì sao?"
Hứa Khâm sa sầm mặt: "Trông mặt mà bắt hình dong không tốt đâu nhé!"
Đại tỷ cười: "Đệ giảm cân đi thì còn thuốc chữa!"
Hứa Khâm: "..."
Lúc này, Lý Thiên đứng bên cười nói: "Chúng ta đi thôi!"
Đại tỷ khẽ gật đầu: "Đi theo ta!"
Nói rồi cô ấy quay người đi về phía xa!
Diệp Quân cất nhẫn không gian đi, sau đó đi theo. Trên đường, hắn có nhìn về phía xa, cách chỗ mình một trăm trượng có một trận pháp dịch chuyển.
Diệp Quân tò mò: "Chúng ta sắp đi đâu?"
Đại tỷ cười đáp: "Tội Uyên!"
Tội Uyên!
Diệp Quân hơi sững sờ, sau đó hỏi: "Không phải đã nói là nơi đó rất nguy hiểm, rất loạn à?"
Đại tỷ gật đầu: "Đúng là rất nguy hiểm, cũng rất loạn, nhưng chúng ta cũng đâu có yếu!"
Hứa Khâm cười nói: "Đúng vậy!"
Diệp Quân khẽ gật đầu, lại hỏi: "Nhiệm vụ của chúng ta lần này là truy bắt một con yêu thú cấp Đế, nhưng theo đệ biết, trước nay con người và yêu thú sống rất hoà bình mà, không phải vậy sao?"