Diệp Quân vung cánh tay lên, kiếm ý vô địch lao ra từ trong người chặn cảm giác áp bức này lại.
Lúc này, đám người Thái A Thiên cũng kịp phản ứng lại, nhanh chóng xuất hiện ở phía sau Diệp Quân, lúc này họ cũng không nghĩ nhiều, cho dù Diệp Quân có phải là người của nền văn minh Thiên Hành hay không, dù sao họ cũng sẽ ở cạnh Diệp Quân.
Cho dù Diệp Quân không phải là người của nền văn minh Thiên Hành, vậy thì thế nào?
Mẹ nó chứ!
Hắn đã có thể cầm lửa Thiên Hành trong tay rồi, chuyện này không đáng sợ hơn nền văn minh Thiên Hành à?
Người của nền văn minh Quân Lâm nhìn nhau, phải nói rằng lúc này họ vẫn có vẻ hơi kiêng dè, ai mà không biết nền văn minh Thiên Hành là một nền văn minh thích tiêu diệt các vũ trụ nền văn minh khác?
Nếu Diệp Quân là người của nền văn minh Thiên Hành thật thì nền văn minh Quân Lâm cũng sẽ nguy hiểm.
Lúc này người của nền văn minh Quân Lâm đều hơi lo lắng.
Làm sao đây?
Mọi người đều nhìn Đại Tôn và Đại Kình.
Đại Tôn trầm giọng nói: “Cha, cho dù Diệp công tử này là người nền văn minh Thiên Hành thì cũng không phải là chuyện xấu với chúng ta, vì nếu hắn muốn hủy diệt nền văn minh Quân Lâm chúng ta thật, hắn sẽ không lãng phí thời gian”.
Đại Kình khẽ gật đầu: “Đúng thế”.
Như Đại Tôn nói đấy, nếu Diệp Quân là người nền văn minh Thiên Hành thật thì không thể đến đây lãng phí thời gian với họ.
Một ngọn lửa Thiên Hành được phóng ra thì toàn bộ đều tan hoang.
Đại Tôn nhìn Diệp Quân: “Con ngược lại có chút hy vọng hắn là người nền văn minh Thiên Hành”.
Nếu thật sự là người nền văn minh Thiên Hành thì chỗ dựa lần này của nền văn minh Quân Lâm quá lớn rồi.
Ở một bên khác, lúc này người thần bí cũng nhận ra sự bất ổn, nếu Diệp Quân là người nền văn minh Thiên Hành thật thì sẽ không lãng phí thời gian với chúng, chắc chắn sẽ phóng hỏa ngay tức khắc.
Lẽ nào là giả?
Nghĩ đến đây, sắc mặt người thần bí trở nên cực kỳ khó coi.
Mẹ kiếp!
Vừa rồi ông ta còn quỳ xuống nữa chứ.
Huyết Thi cao lớn đó nhìn Diệp Quân: “Xem ra ngươi không phải là người của nền văn minh Thiên Hành”.