Tất nhiên ông ta biết lúc này nếu tộc Thái A muốn đuổi cùng giết tận thì rất dễ dàng.
Huyền Sắc vừa chết, Huyền tộc sẽ như rắn mất đầu, muốn thu phục dĩ nhiên là chuyện rất đơn giản với ông ta.
Nghe Thái A Thiên nói thế, Tín Du khẽ gật đầu, sau đó cô ta nhìn chân trời tận đằng xa, ánh mắt phức tạp, cô ta biết những người đứng sau Diệp Quân không tầm thường nhưng cô ta thật không ngờ lại đáng sợ như vậy.
Cô ta cũng biết rõ nếu lần này không nhờ học điện tối thượng và tộc Thái A đưa ra lựa chọn khác thì e là nền văn minh Tu La đã biến mất rồi.
Ngay lúc này Tín Du như cảm nhận được gì, cô ta bỗng xoay người lại, một cô gái áo đen đứng ở tận cuối bên phải.
Tu La Hàn!
Cảm nhận được ánh mắt của Tín Du, Tu La Hàn nhìn cô ta, sau đó xoay người rời đi.
“Khoan đã”.
Tín Du nói.
Tu La Hàn dừng bước, lúc này Tín Du xuất hiện trước mặt cô ta.
Tín Du cũng biết một chút về cô gái trước mặt mình, cô ta là người yêu nghiệt nhất trong đám người trẻ tộc Tu La, nhưng vì thân phận của cô ta năm đó mà mối quan hệ của cô ta và tộc Tu La trước giờ đều không tốt.
Tín Du nói: “Sau này có dự định gì không?”
Tu La Hàn bình tĩnh nói: “Ra ngoài đi phiêu lưu”.
Tín Du do dự, sau đó nói: “Hay là ở lại nền văn minh Tu La đi”.
Tu La Hàn lắc đầu: “Ta muốn ra bên ngoài”.
Trong mắt Tín Du lóe lên vẻ phức tạp: “Cũng tốt, nhưng cô nên nhớ nền văn minh Tu La luôn chào đón cô trở về bất cứ lúc nào”.
Tu La Hàn gật đầu, xoay người rời đi.
Đi được hai bước, Tu La Hàn bỗng dừng lại, cô ta quay đầu nhìn Tín Du nói: “Học sĩ tối thượng, ta cho cô một đề nghị nho nhỏ, nếu nền văn minh Tu La muốn tiến xa hơn thì cần phải tìm một chỗ dựa”.
Tín Du nhíu mày: “Tìm chỗ dựa?”
Tu La Hàn khẽ gật đầu: “Đối với một số người, nền văn minh Tu La giống như kiến bò trên mặt đất, nếu may mắn rơi trên giày của hắn, đi cùng hắn một đoạn đường, cũng có thể chống đỡ được nền văn minh Tu La trải qua mấy chục tỷ năm nữa”.
Dứt lời, cô ta xoay người, lại nhẹ giọng nói: “Giống như trong thế tục, có người phấn đấu cả đời cũng không bằng một câu nói của lãnh đạo: tôi xem trọng Tiểu Vương, mọi người có thể sắp xếp cho cậu ấy…”
Dứt lời, cô ta chậm rãi đi về phía xa, chẳng mấy chốc đã biến mất ở tận cuối chân trời.
Tín Du nhìn theo bóng lưng Tu La Hàn xa dần, không khỏi cảm thấy phức tạp và tiếc nuối.
Tộc Tu La đúng là tạo nghiệt mà.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!