Trong điện, tốc độ kiếm của Diệp Quân càng lúc càng nhanh hơn!
Bên ngoài, Tần Phong nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt vô cùng nghiêm trọng!
Thứ y nhìn thấy không phải là trọng lực thời không cấp hai mươi mà là một kiếm tu khủng bố!
Nếu Diệp Quân ra bên ngoài, những người cùng cảnh giới ai đỡ nổi tốc độ này của hắn?
Đừng nói là cùng cảnh giới, cho dù vượt ba cảnh giới cũng không thành vấn đề!
Yêu nghiệt mà!
Tần Phong lắc đầu cười, nhân vật thế này mà xếp vào Thiên Kiêu Bảng của tổng viện thư viện Quan Huyên thì cũng không thể xếp hạng thấp được!
Nghĩ đến đây, Tần Phong bất giác cảm thấy hơi hoang đường!
Vì sao?
Vì trên Thiên Kiêu Bảng, người xếp thấp nhất cũng phải ở cảnh giới Đại Kiếp.
Trên cảnh giới Phá Không là cảnh giới Diệt Không, trên nữa là cảnh giới Địa Pháp, trên nữa là cảnh giới Thiên Pháp, sau đó là cảnh giới Tiểu Kiếp, sau đó nữa mới đến cảnh giới Đại Kiếp!
Diệp Quân so với cảnh giới Đại Kiếp còn kém tận năm cảnh giới!
Chỉ có thể nói rằng Diệp Quân chính là cường giả cảnh giới Phá Không đỉnh nhất mà y từng gặp.
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng nói: "Tần huynh, cấp hai mươi mốt!"
Tần Phong nhìn Diệp Quân trong điện một cái rồi phất tay.
Rất nhanh, trọng lực thời không trong điện đã tăng lên cấp hai mươi mốt.
Hai canh giờ trôi qua.
Trọng lực thời không trong điện được tăng lên cấp hai mươi hai!
Suốt khoảng thời gian này Tần Phong không rời khỏi, y càng xem càng kinh hãi. Mỗi lần y đều nghĩ là Diệp Quân đã đạt tới cực hạn rồi, nhưng một giây sau, Diệp Quân đã cho thấy y sai rồi!
Lại thêm hai canh giờ nữa trôi qua, trọng lực thời không trong điện đã tăng lên cấp hai mươi ba!
Cấp hai mươi ba!
Tần Phong bên ngoài điện trầm lặng, vẻ mặt nghiêm trọng!
Y bây giờ đã không còn gọi là kinh ngạc nữa, mà phải gọi là chấn động!
Giữa trưa hôm sau, trọng lực thời không trong điện đã lên đến cấp hai mươi lăm!