Diệp Quân lắc đầu cười: "Thế thì không hay lắm!"
Tần Phong lại nói: "Có gì không hay đâu, cứ xem như là để ta kết bạn với huynh! Đương nhiên, nếu huynh chê ta thì phải bàn lại!"
Diệp Quân cười khổ: "Tần huynh nói quá rồi!"
Tần Phong cười phớ lớ: "Diệp huynh, vào đi!"
Diệp Quân gật nhẹ đầu: "Được!"
Tần Phong bỗng hỏi: "Huynh muốn bắt đầu từ cấp mười sáu, hay là...?"
Diệp Quân trầm giọng nói: "Bắt đầu từ cấp mười sáu trước!"
Tần Phong gật đầu: "Được!"
Diệp Quân vừa bước vào đại điện, một sức mạnh trọng lực thời không khủng khiếp ép lên người hắn, mà hắn chỉ hơi nhíu mày.
Một lúc sau, Diệp Quân bỗng nói: "Tần huynh, cấp mười bảy!"
Bên ngoài, Tần Phong gật đầu, phất tay ra hiệu.
Rất nhanh, trọng lực thời không trong đại điện tăng lên cấp mười bảy!
Trong điện, Diệp Quân dần nhắm hai mắt lại, một lúc sau hắn nói: "Tần huynh, cấp mười tám!"
Cấp mười tám!
Tần Phong hơi nheo mắt, khẽ phất tay phải.
Trong điện, trọng lực thời không tăng lên cấp mười tám!
Mà lúc này, Diệp Quân bỗng nói: "Tần huynh, cấp hai mươi!"
Ánh mắt Tần Phong chăm chú, cấp hai mươi, thế này thì hơi trái lẽ thường rồi!
Diệp Quân mới chỉ tới cảnh giới Phá Không thôi!
Trong những người mà y quen biết, chưa có ai ở cảnh giới Phá Không mà có thể chịu đựng được trọng lực thời không cấp hai mươi cả, dù là thiên tài Yêu tộc có thân xác cực kỳ khủng bố cũng không làm được!
Tần Phong chỉ trầm ngâm trong chốc lát rồi lại phất tay ra lệnh.
Trong điện, trọng lực thời không tăng thẳng lên cấp hai mươi.
Ầm!
Diệp Quân bỗng cảm thấy toàn thân nặng nề, giây phút này, hắn bỗng khẽ nhoẻn miệng!
Thứ hắn muốn chính là cảm giác này!
Cảm giác bị chèn ép!
Cảm giác nghẹt thở!
Rất nhanh, Diệp Quân bắt đầu xuất kiếm, mới đầu thì không khác gì trước đây, hơi chậm một chút nhưng chẳng bao lâu sau, tốc độ kiếm của hắn đã dần nhanh hơn!