Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Rồi lại nói: “Chân tỷ có biết nền văn minh nào khác không?"
Cô ta lắc đầu: “Ta biết rất ít về việc này”.
Diệp Quân cười: “Đúng là ru rú trong nhà có khác”.
Từ Chân phì cười. Cô ta quả thật chỉ có hứng thú với viết sách chứ không thiết tha gì về văn minh, nên lúc nào cũng chỉ ở trong nhà.
Chỉ cần người khác không xâm phạm đến văn minh Chân vũ trụ là được.
Từ Chân lại hỏi: “Gần đây có gặp chủ nhân bút Đại Đạo không?"
Diệp Quân lắc đầu: “Không”.
Từ Chân: “Ông ta có thể giúp cậu thành lập trật tự, có thời gian nên đi gặp”.
Chủ nhân bút Đại Đạo.
Diệp Quân cười khổ: “Nhưng ta cũng không biết ông ta đi đâu mất rồi”.
Từ Chân mỉm cười: “Để ta tìm cho”.
Nói rồi cô ta ấn tay xuống, chợt nghe một giọng nói truyền tới từ thời không nào đó: “Ê ê, cô làm gì đấy Chân Thần?"
Không gian phía trước vỡ ra, để một người đàn ông trung niên chầm chậm bước tới.
Chính là chủ nhân bút Đại Đạo!
Với gương mặt tràn ngập bất mãn.
Từ Chân cười nói: “Gọi ông sang giúp đỡ một chút”.
Đối phương nhíu mày: “Giúp gì?"
Từ Chân đánh mắt sang Diệp Quân: “Cậu ta đang chuẩn bị đi thăm dò những nền văn minh vũ trụ khác..”.
Chủ nhân bút Đại Đạo hạ giọng: “Cậu lấy đâu ra ý tưởng này?"
Diệp Quân cười: “Xem như muốn đi thăm thú đi”.
Sau một hồi im lặng, ông ta mới nói: “Ta chỉ đề nghị cậu hãy làm sao cho mạnh lên trước, thăm dò vũ trụ để sau này có chín phần thần tính rồi hãy làm. Bởi chỉ có khi ấy cậu mới được các văn minh khác tôn trọng, bằng không đi ngay bây giờ thì người ta cho cậu về nhà ngay”.
Diệp Quân: “Tiền bối lợi hại như vậy, liệu có biết vũ trụ này rộng đến mức nào không? Hay nó thật sự là vô cùng vô tận?"
Chủ nhân bút Đại Đạo không đáp.
Diệp Quân: “Mong tiền bối giải đáp”.
Ông ta lắc đầu: “Câu hỏi này không dễ đáp, bởi vì vũ trụ vô cùng đa dạng... Ta chỉ có thể nói, hiện nay chỉ có một người duy nhất vượt ra ngoài vũ trụ để nhìn xuống nó”.
Diệp Quân tò mò: “Là ai?"
Chủ nhân bút Đại Đạo liếc hắn: “Cô cô váy trắng của cậu chứ ai”.
Diệp Quân ngạc nhiên.
Chủ nhân bút Đại Đạo thở dài: “Cậu thấy ta mạnh không?"