Diệp Quân cau mày: “Có nghĩa là sao?”
Trí Sư mỉm cười nói: “Chỉ cần ngươi để lộ thân phận truyền nhân Thần Nhất của mình, tộc Tiên Linh chắc chắn sẽ đồng ý cho ngươi tham gia”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Trí Sư cười nói: “Vì năm đó Thần Nhất từng đến tộc Tiên Linh chúng ta tham gia cuộc thi nội bộ, mà lần đó hắn ta đã giành được hạng nhất, đánh bại tất cả thiên tài thế hệ trẻ của tộc Tiên Linh chúng ta lúc đó”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của tiền bối là đây là một sự sỉ nhục với tộc Tiên Linh, mà rõ ràng các người không thể tìm Thần Nhất rửa nhục. Nhưng nếu ta tham gia cuộc thi này thì chẳng khác nào ta đại diện cho Thần Nhất, nói cách khác là cho các người cơ hội rửa nhục”.
Trí Sư gật đầu: “Đúng thế, cho nên chỉ cần cậu để lộ thân phận người thừa kế Thần Nhất của mình, thì tộc ta chắc chắn sẽ cho cậu tham gia cuộc thi nội bộ, nhưng cậu cũng phải hiểu, cậu cũng sẽ trở nên khá nguy hiểm trước tộc Tiên Linh”.
Diệp Quân khẽ nói: “Xem ra dù trước đây các ông để Thánh Nữ gả cho Thần Nhất, nhưng các ông vẫn rất căm thù ông ấy, không xem ông ấy là người nhà, đúng không?”
Trí Sư im lặng một lúc lâu mới nhẹ giọng nói: “Phải”.
Diệp Quân nói: “Thần Nhất xuất sắc hơn tất cả cao thủ của tộc Tiên Linh lúc đó đúng không?”
Trí Sư gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Vậy sao các ông còn làm thế với người nhà… Vì sao chứ?”
Trí Sư khẽ đáp: “Không phục, ghen tị… Đều có cả”.
Diệp Quân ngây người, sau đó lắc đầu cười khẽ: “Ta biết rồi, từ trước đến giờ, tộc Tiên Linh đều luôn đứng đầu, nhưng một ngày nào đó người khác lại giành lấy vị trí đó, vì thế các ông bắt đầu thấy không vui… Không muốn nhìn thấy người khác xuất sắc hơn mình, chẳng lẽ các ông không biết suy nghĩ này rất nguy hiểm sao?”
Trí Sư lắc đầu: “Với chúng ta, dù thế nào thì hắn vẫn chỉ là một người ngoài, dù Thánh Nữ gả cho hắn ta thì cũng là gả đi rồi…”
Nói đến đây, bản thân ông ta cũng cảm thấy buồn cười, sau đó không nhịn được lắc đầu một lần nữa: “Có một vài vấn đề, có thể hiểu, nhưng chưa chắc có thể giải quyết”.
Ông ta là Trí Sư của tộc Tiên Linh, đương nhiên biết là suy nghĩ này không tốt, nhưng cũng đành chịu thôi, dù là ông ta cũng không thể thay đổi suy nghĩ kiêu căng ngạo mạn của tộc Tiên Linh được.
Vì sau khi giải quyết Sở Cung năm đó, tộc Tiên Linh đã vô địch rất lâu rồi.
Không có đối thủ!
Ai có tư cách khiến tộc Tiên Linh cúi đầu chứ?
Còn Diệp Quân thì lắc đầu, hắn biết trước đây Thần Nhất đã dung túng cho tộc Tiên Linh này quá rồi.
Nếu là hắn, hắn đã đánh cho tộc Tiên Linh này phải quỳ xuống từ lâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!