Ly Qua hít sâu một hơi, sau đó đi đến trước mặt Diệp Quân, vẻ mặt Diệp Quân hiện lên vẻ phòng bị, siết chặt kiếm Hành Đạo trong tay.
Khi nhìn thấy kiếm Hành Đạo, đồng tử bà ta trợn trừng.
Đây không chỉ là con trai của người đàn ông đó mà còn là người mà người phụ nữ kia chọn.
Nghĩ đến đây, gương mặt Ly Qua hiện lên vẻ khổ sở, xem ra tộc mình đã xảy ra mâu thuẫn với tên nhóc này rồi.
Diệp Quân phòng bị nhìn Ly Qua: “Bà muốn làm gì?”
Ly Qua im lặng một lúc, khẽ nói: “Xin lỗi”.
Xin lỗi?
Nghe Ly Qua nói thế, sắc mặt cường giả tộc Thần Qua đứng đằng sau bà ta cứng đờ.
Tại sao tiên tổ của mình lại xin lỗi thanh niên này?
Diệp Quân cũng ngơ ngác.
Xin lỗi mình rồi ư?
Ly Qua im lặng một hồi rồi nói: “Cậu nhóc, đây là lỗi của tộc Thần Qua, có thể bỏ qua cho tộc Thần Qua ta không?”
Giọng điệu còn nghe ra một chút ý cầu xin.
Diệp Quân vừa định nói, lúc này Tháp gia ở một bên bỗng nói: “Nếu ngươi không muốn tha cho tộc Thần Qua thì cứ lắc đầu, nếu muốn tha thì gật đầu, những chuyện khác đừng hỏi cũng mặc kệ đi, gật đầu hoặc lắc đầu thôi”.
Nghe thế Ly Qua nở nụ cười xót xa.
Tộc Thần Qua của mình đã đắc tội với vị Tháp gia này rồi.
Diệp Quân im lặng một lúc rồi lắc đầu.
Tha cho tộc Thần Qua?
Chẳng phải tộc Thần Qua đã một lần muốn mình chết rồi sao?
Sao mình có thể tha cho đối phương?
Mình lại chẳng ngốc.
Thấy thái độ của Diệp Quân, Tiểu Tháp nhìn Ly Qua, không nói gì.
Ly Qua im lặng một lúc, bà ta bỗng xoay người nhìn cường giả tộc Thần Qua ở cách đó không xa, bà ta bình tĩnh nói: “Nói rõ ngọn nguồn sự việc xem”.
Bà ta muốn biết chân tướng của sự việc.
Nếu chuyện lần này không phải lỗi của tộc Thần Qua thì bà ta sẽ dùng quan hệ năm đó để cứu tộc Thần Qua một con đường sống.
Chỉ cần không phải là lỗi của tộc Thần Qua thì dù có là người mang thiên mệnh của đời này cũng không thể tiêu diệt tộc Thần Qua.
Bất kỳ chuyện gì ở thế gian đều phải chú trọng đến đạo lý.
Nghe Ly Qua nói thế, một ông lão tộc Thần Qua trong đó chậm rãi bước ra, Ly Qua không cảm xúc: “Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, không được bỏ sót bất kỳ chuyện gì, không được thêm mắm dặm muối, không được bẻ cong sự thật, nếu không ta giết ngươi”.