Trấn Thiên nhìn thoáng qua mọi người xung quanh, sau đó nói: “Đương nhiên là có thể xem, nhưng Trấn tộc chúng ta còn cần thể diện không?”
Mọi người im lặng.
Đúng thế, lợi dụng người khác như thế thật sự hơi mất mặt, nhưng mọi người đều cảm thấy không sao cả.
Trấn Thiên nói tiếp: “Nếu là người bình thường, chúng ta muốn lợi dụng cũng được thôi. Nhưng Diệp công tử này không phải người bình thường, nếu Trấn tộc chúng ta chọn mặt dày lợi dụng người ta, thì ấn tượng về chúng ta trong lòng hắn sẽ giảm đi rất nhiều…”
Ông lão tóc bạc trầm giọng nói: “Tộc trưởng, sao ông lại nói hắn không phải người bình thường?”
Trấn Thiên hờ hững nói: “Chẳng lẽ hắn không biết giá trị quyển ghi chép này của Thần Nhất? Mà nếu đã biết giá trị của nó nhưng vẫn muốn cho chúng ta mượn xem…”
Ông lão càng nghi ngờ: “Việc này có vấn đề gì sao?”
Mấy ông lão khác cũng thấy mơ hồ.
Trấn Thiên khẽ thở dài: “Cốt lõi của vấn đề nằm ở chỗ thái độ của hắn với quyển sổ kia, từ đầu đến cuối hắn đều không quá coi trọng nó… Điều này chỉ có hai nguyên nhân, một là hắn không biết, không biết giá trị của nó nên mới không xem trọng; hai là biết giá trị của nó nhưng ở trong mắt hắn giá trị này cũng chẳng là bao… Cộng thêm những biểu hiện của hắn trước đây, vì thế ta chắc chắn thế lực đứng sau Diệp công tử này cực kỳ cực kỳ đáng sợ”.
Mấy người nhóm ông lão tóc bạc im lặng.
Nghe thấy lời của Trấn Thiên, lúc này mọi người mới hiểu ra. Đúng thế, từ đầu đến cuối Diệp Quân kia đều không quá xem trọng quyển sổ.
Người nào, gia đình thế nào mới có thể làm như thế?
Trấn Thiên nói tiếp: “Hơn nữa mọi người không phát hiện ra à? Người này còn trẻ tuổi như thế, nhưng khi đến Trấn tộc chúng ta, đối diện với chúng ta, hắn lại không hề có vẻ sợ sệt… Loại người này là kiểu đã trải đời, nói cách khác là chắc chắn hắn từng thấy thế lực lớn mạnh hơn Trấn tộc chúng ta… Hoặc có thể nói thế lực này là nhà của hắn”.
Ông lão tóc bạc cất giọng điệu nặng nề: “Trưởng lão, lời ngài nói đúng là rất có lý, nhưng có một vấn đề là ngoài ba thế lực chúng ta và khu vực Tiên Linh, chẳng lẽ trên thế gian này vẫn còn thế lực lớn mạnh hơn ư? Mà rõ ràng là hắn không đến từ nhà họ Thần, khu vực Tiên Linh hay khu vực Cổ Hoang…”
Những người khác đồng loạt nhìn về phía Trấn Thiên.
Vũ trụ này vẫn còn thế lực lớn mạnh hơn bọn họ sao?
Nếu có thì bọn họ không thể không biết được.
Trấn Thiên chợt hỏi: “Vũ trụ có giới hạn không?”
Mọi người kinh ngạc.
Trấn Thiên lắc đầu: “Không có giới hạn, từ khi thời đại tiên tổ bắt đầu, Trấn tộc chúng ta vẫn luôn thăm dò vũ trụ, tìm ra thế giới mới… Nhưng biết bao năm qua chúng ta đã chiếm đóng được bao nhiêu vũ trụ tinh hà, chúng ta đã đi tới điểm cuối cùng của bao nhiêu thế giới rồi?”
Mọi người im lặng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!