Thật ra thì Diệp Quân đang cảm thấy có phần xấu hổ.
Nhất là khi vị nữ tiền bối này lại thốt ra ba chữ kia đến là lãnh đạm.
Nhưng hắn cũng phải thừa nhận bà ấy nói rất có lý.
Trên đời có những người biết rõ những chuyện không thể làm, nhưng rồi vẫn làm.
Vì sao?
Vì dục vọng.
Vì tham niệm.
Ai có thể khắc chế hai thứ ấy?
Hắn làm được không?
Diệp Quân thở dài trong lòng.
Cô gái lại nói: “Trưởng bối nhà ngươi là người rất giỏi, nhưng lại đặt ra cho người một mục tiêu quá xa vời mà ngươi của hiện tại không thể với tới. Nhưng cũng không sao, người có ngộ tính cao như ngươi lại biết không nên tự cao tự đại, nên từng bước đi tới đúng là hiếm thấy”.
Diệp Quân cười đáp: “Đa tạ tiền bối đã khen tặng”.
Cô gái: “Ban đầu ta cho rằng ngươi sẽ tiếp tục vung kiếm, nhưng ngươi cuối cùng đã nhận ra thực tế và đối mặt nó, khiến ta có chút bất ngờ”.
Diệp Quân: “Thật ra ta đến đây là để tìm cơ duyên và rèn luyện bản thân, còn phải cảm ơn tiền bối đã nương tay”.
Cô gái: “Ta nghe người nhà họ Thần bên ngoài nói truyền thừa của Thần Nhất đang nằm trong tay ngươi?"
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Cô gái: “Kể cả quyển sổ ghi chép kia?"
Diệp Quân cười: “Phải”.
Cô gái tỏ vẻ muốn nói lại thôi.
Diệp Quân: “Tiền bối muốn xem qua?"
Cô gái giương mắt nhìn hắn.
Diệp Quân gọi quyển sách cổ kia xuất hiện, đẩy sang cho bà ấy: “Tiền bối xem đi”.
Đối phương lại không nhận lấy mà hỏi lại: “Ngươi biết nó là gì không?"
Diệp Quân gật đầu: “Ghi chép của Thần Nhất”.
Cô gái lắc đầu: “Ngươi không hiểu ý ta”.
Diệp Quân chỉ cười: “Nghe nói trong này có phương pháp tu luyện mười phần thần tính”.
Cô gái: “Vậy mà ngươi còn cho ta xem?"
Diệp Quân nghĩ ngợi một hồi: “Với sức mạnh của tiền bối, đừng nói cướp nó đi, ngay cả giết ta cũng là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng tiền bối không làm vậy. Người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Cũng chỉ là một quyển sổ mà thôi, tiền bối cứ việc xem”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!