Quá khoa trương!
Đương nhiên là bọn họ không tin.
Mà lúc này, Diệp Quân chợt nói: “Nam Tuyết cô nương, Lăng huynh, gia tộc lớn như Trấn tộc các ngươi mỗi tháng có bao nhiêu bổng lộc?”
Trấn Lăng trầm giọng nói: “Mỗi tháng có hai trăm Tổ Nguyên…”
“Cái gì?”
Diệp Quân đột nhiên đứng phắt dậy: “Mỗi tháng chỉ có hai trăm Tổ Nguyên, ít vậy sao?”
Yết hầu Trấn Lăng lăn lộn: “Như thế… còn ít à?”
Diệp Quân khẽ thở dài, sau đó không nói gì.
Trấn Lăng thoáng do dự rồi hỏi: “Nhà… nhà các ngươi mỗi tháng được bao nhiêu?”
Diệp Quân vung tay áo, hai mươi Tổ Mạch xuất hiện sau lưng hắn, hắn bình tĩnh nói: “Nhà chúng ta không phát Tổ Nguyên, chỉ phát Tổ Mạch, mỗi tháng phát một Tổ Mạch”.
Trấn Lăng: “…”
Trấn Nam Tuyết: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Không thể không nói, khi nhìn thấy những Tổ Mạch này, cả Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng đều cảm thấy kinh hãi.
Hai mươi Tổ Mạch!
Thế này thật sự hơi quá rồi đó.
Tổ Mạch đấy!
Hơn nữa bọn họ phát hiện một vài Tổ Mạch của Diệp Quân còn có phẩm chất rất tốt, dù là Trấn tộc cũng không có Tổ Mạch tốt như thế.
Dương tộc này giàu có đến thế à?
Hai tỷ muội đều bị ngạc nhiên.
Lúc này, bọn họ bắt đầu thấy nửa tin nửa ngờ với lời nói của Diệp Quân rồi.
Ngươi nói hắn khoe khoang, nhưng hắn thật sự cho ngươi thấy bảo bối.
Có điều nếu nói mỗi tháng Dương tộc này đều phát một Tổ Mạch… Thì bọn họ thật sự thấy không tin cho lắm. Vì trực giác cho bọn họ biết đây gần như là chuyện không thể nào, nhưng người trước mặt lại có thể lấy ra một lượt tận hai mươi Tổ Mạch.
Chuyện này thật sự hơi khó tin.
Thấy hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết im lặng, Diệp Quân cười khẽ rồi nói: “Hôm nay hai vị đến tìm ta là vì chuyện gì vậy?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!