Người đàn ông trung niên cười nói: "Xem trí nhớ của ta này. . . thôi không sao, không phải hắn để ông đi rồi sao?"
Triệu Lão do dự một lúc rồi nói: "Vậy ta sẽ thử”.
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Ừ”.
Triệu Lão đột nhiên nói: "Nếu như hắn không chịu nhượng thì sao?"
Ánh mắt người đàn ông trung niên đột nhiên híp lại, ánh mắt lóe lên, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nhìn thấy vậy, sắc mặt Triệu Lão lập tức trầm xuống, ông ta biết nếu như Diệp Quân không chịu nhượng, cung chủ nhất định sẽ không từ bỏ.
Điều khiến hắn có chút hiếu kỳ chính là, cuốn sách cổ màu đen kia rốt cuộc là thần vật gì, ngay cả cung chủ cũng động lòng?
Phải biết rằng, trong các thế lực lớn, Đạo Thị rất giàu có, hơn nữa với tư cách là chủ nhân của Đạo Thị, ông ta nắm giữ vô số bảo vật thần thánh, cho dù là Tổ Mạch siêu quý giá thì ở trước mặt cung chủ cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Cho nên, thứ khiến cung chủ coi trọng, quả thật không nhiều.
Lúc này, người đàn ông trung niên nói: "Đi nói với hắn trước, xem hắn nghĩ thế nào”.
Triệu Lão khẽ gật đầu: “Được!"
Nói xong, ông ta lặng lẽ rút lui.
Ở cửa chính điện, người đàn ông trung niên trầm mặc một hồi, nói: "Người đâu”.
Vừa dứt lời, bốn cường giả thần bí mặc áo giáp đen xuất hiện phía sau người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: "Đi đi, nếu như đối phương không đồng ý nhượng...”
Nói tới đây, ông ta tự giễu cười một tiếng: “Ta cũng không nghĩ tới việc bản thân sẽ dùng thủ đoạn tồi vậy đâu...... Nhưng biết làm sao được, thứ đó quý giá vô cùng, ta không ra tay, người khác sẽ ra tay. Tốt hơn là ở nó ở trong tay của ta...”
Nói xong, ông ta phất tay.
Nhận được tín hiệu, bốn cường giả thần bí cung kính hành lễ, sau đó lặng lẽ biến mất tại chỗ.
...