Hắn đều phải nghĩ đến tất cả các khả năng.
Không chỉ phải nghĩ mà còn phải nghĩ nên đối phó thế nào.
Mà cuối cùng, hắn đưa ra một kết luận với thực lực của hắn bây giờ, rất nhiều khả năng hắn cũng không thể làm gì được.
Mà cách tốt nhất chính là giống như cha trước đây, chọn cách chơi xấu…
Diệp Quân cảm thấy mất cảm giác rồi.
Mà Diệp Quân không biết rằng một âm mưu trước giờ chưa từng có đang lặng lẽ bắt đầu, mà mục tiêu của âm mưu này chính là hắn…
Trong hư không nào đó.
Một cô gái mặc áo bào trắng chậm rãi khép hờ mắt, im lặng không nói một lời.
Khi tin tức Diệp Quân có thần ấn truyền tới, cô ta đã quyết định là sẽ không chờ đợi thêm nữa.
Phải kết thúc rồi.
Lần này, cô ta muốn đích thân ra tay.
Đã đến lúc nên có một kết thúc với ba kiếm tu kia.
Dù một đấu ba cũng có gì phải ngại chứ?
Võ Châu.
Sau khi tiến vào Võ Châu, Diệp Quân ngạc nhiên phát hiện linh khí ở nơi này rất dồi dào, không chỉ có thể mà hắn còn cảm nhận được Tổ Nguyên trong những linh khí này.
Không nhiều, cũng không đủ tinh khiết, nhưng đúng là hơi thở của Tổ Nguyên.
Lúc này, bà cụ bên cạnh chợt nói: “Phía trước chính là dãy núi Hoành Võ, Võ Tông ở bên trong dãy núi này”.
Diệp Quân nhìn dãy núi không thể nhìn thấy điểm cuối kia, cất tiếng hỏi: “Thực lực của Võ Tông thế nào ở Võ Châu này?”
Bà cụ trầm giọng nói: “Đứng đầu”.
Đứng đầu!
Diệp Quân gật đầu, nói thật thì có hơi khó khăn, vì chắc chắn người ta sẽ không tuỳ tiện cho hắn mượn dùng Truyền Tống Trận.
Nếu dùng tiền thì khó đảm bảo đối phương sẽ không nổi lòng tham.