Mạc Nhã lắc đầu: “Có! Ngoài giới hạn tuổi còn giới hạn số lần, một năm chỉ có ba lần”.
Diệp Quân gật đầu: “Cảm ơn cô nương đã giải đáp”.
Nói rồi hắn xoay người đi vào trận pháp dịch chuyển, ngay sau đó trận pháp dịch chuyển khởi động, hắn biến mất.
Mạc Nhã im lặng hồi lâu mới lắc đầu: “Người thì đẹp trai đấy nhưng cũng nghèo thật. Haizz, cũng không biết thiếu gia nghèo nhà nào, nhìn có vẻ đáng thương, mệnh khổ”.
Nói xong, cô ta xoay người đi.
Trong thời không đặc biệt, Diệp Quân vừa bước vào đã cảm thấy như mình gánh thêm một ngọn núi lớn, một luồng sức ép áp sát vào tim hắn khiến hắn thấy khó thở.
Nhưng hắn lại mỉm cười!
Lâu rồi mới thấy lại cảm giác này!
Thật ra hắn không hiểu nhiều lắm về kiếm đạo, Tháp gia không dạy cho hắn quá nhiều.
Mà thứ hắn theo đuổi trong kiếm đạo rất đơn giản, chỉ hai chữ: Tốc độ!
Nhanh!
Đương nhiên, nhanh kiểu này không giống với nhanh kiểu kia, nhanh kiểu kia thì không được đâu.
Chỉ cần tốc độ đạt đến cực hạn thì một nhát kiếm có thể phá huỷ tất cả!
Trước mắt, đây chính là lý giải về kiếm đạo và thứ hắn theo đuổi trong kiếm đạo!
Có được lý giải và sự theo đuổi này là vì lúc trước chém giết với người ta ở Nam Châu, thứ hắn dựa vào chính là tốc độ!
Tốc độ của ai nhanh hơn thì người đó có ưu thế rất lớn!
Thế nên bây giờ hắn tu luyện, chỉ có một từ: Nhanh!
Tất nhiên là còn một nguyên nhân nữa, đó chính là vì hắn quá nghèo, muốn tu luyện cái khác cũng không có tiền để duy trì!
Diệp Quân thôi không suy nghĩ nữa, nhìn quanh bốn phía, thấy hơi kinh ngạc.
Vì hắn phát hiện linh khí ở đây vô cùng đậm đặc, lại cực kỳ thuần khiết!
Ít nhất phải là địa mạch!
Diệp Quân xao động, hắn không ngờ, trong phòng tu luyện kiểu này lại có địa mạch cung cấp linh khí!
Bỗng nhiên hắn chợt hiểu ra vì sao ở đây lại thu phí đắt như vậy rồi!
Đúng là đắt xắt ra miếng mà!
Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân bắt đầu ngự kiếm.
Một ngàn kim tinh một ngày đấy, không lãng phí được đâu!
...
Tại tộc Chân Long.
Trong điện Chân Long, Ngao Thiên ngồi đối diện với một người phụ nữ xinh đẹp.
Đối diện với người phụ nữ xinh đẹp này, Ngao Thiên không hề có chút kiêu căng nào, ngược lại, ông ta còn có vẻ hơi cung kính.
Người phụ nữ này không phải ai khác, chính là Đại trưởng lão nhà họ An tới từ Thanh Châu - An Phi.
Tuy nhà họ An không ở Trung Thổ Thần Châu nhưng