“Dừng tay!”
Nhưng cũng vào lúc này, Tả chủ giáo bỗng xuất hiện, che trước mặt Vương Lan.
Diệp Quân chau mày.
Tả chủ giáo trầm giọng: “Diệp Quân, ngươi cần phải hiểu rõ, nếu ngươi giết ông ta, vậy thì tương lai thực sự sẽ trở thành không chết không ngừng”.
Diệp Quân hỏi ngược lại: “Nếu ta không giết ông ta, ông ta và nhà họ Vương sẽ bỏ qua cho ta sao?”
Tả chủ giáo trầm mặc.
Diệp Quân khẽ cười một tiếng, cổ tay rung động, kiếm trong tay vòng qua Tả chủ giáo, chui vào giữa chân mày Vương Lan.
Ầm!
Vương Lan bị ghim chặt tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Ông ta còn muốn nói gì đó, nhưng ngay sau đấy, thanh kiếm ghim vào cơ thể ông ta kịch liệt run lên, chấn nát thần hồn ông ta.
Một kiếm xử lí xong Vương Lan, Diệp Quân xoay người nhìn về phía Vương Vân đang ngây người nơi xa. Thấy Diệp Quân nhìn về phía mình, Vương Vân biến sắc, quay đầu định chạy trốn, nhưng chỉ tích tắc sau, một thanh kiếm đột nhiên từ bên dưới chém lên.
Vèo!
Vương Vân vừa cất bước chạy trốn, thanh kiếm kia đã đâm vào cơ thể gã.
Ầm!
Thân thể và thần hồn của Vương Vân đồng thời bị nghiền nát.
Lại chết một lần nữa!
Khắp nơi tĩnh lặng như tờ.
Diệp Quân liên tục giết chết hai người.
Tất cả đều đã hiểu, Diệp Quân cùng nhà họ Vương lần này đã thực sự trở mặt thành tử thù.
Hữu chủ giáo liếc nhìn Diệp Quân, khẽ thở dài.
Ông ta biết, giờ đây, Diệp Quân cùng nhà họ Vương đã không còn bất kì cơ hội hòa giải nào nữa.
Không chết thì không thể ngừng tay!
Bởi vì nhà họ Vương chắc chắn sẽ không tha cho Diệp Quân.
Như thế, học viện Thần… Diệp Quân bỗng nhìn hai vị chủ giáo: “Hai vị tiền bối, việc này là ân oán cá nhân của ta và nhà họ Vương, để không liên lụy đến học viện Thần, từ này, Diệp Quân ta rời khỏi học viện Thần”.
Rời khỏi học viện Thần!
Hắn vừa dứt lời, khắp nơi ồ lên xôn xao.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!