Nghe thế mấy người đứng phía sau hắn ta đều không dám đáp lời.
Dám nói gia chủ gia tộc họ Nam Lăng như thế cũng chỉ có vị đại ca này thôi.
Vì vị đại ca này chính là tộc trưởng tương lai của gia tộc họ Nam Lăng mà tiên tổ của gia tộc – Nam Lăng Hàn chỉ định.
Vị trí thiếu tộc trưởng này là vững chắc nhất từ trước đến nay.
Nam Lăng Nhân nhìn bóng lưng Diệp Quân ở đằng xa nói: “Diệp huynh này đúng là khí chất siêu phàm, khí tức mạnh mẽ, là một nhân tài hiếm thấy, nếu ta là tộc trưởng của Thần tộc và gia tộc họ Lý thì sẽ thu nhận hắn”.
Người đàn ông trầm giọng nói: “Đại ca, người mà hắn đắc tội là tộc Chân Long, hơn nữa còn giết người của nhà họ An, thu nhận hắn tức là muốn đối đầu với tộc Chân Long và nhà họ An. Mặc dù người này không tệ nhưng ta nghĩ không đáng để trở thành kẻ thù với hai gia tộc này”.
Nam Lăng Nhân lắc đầu: “Trước kia ta cũng nghĩ không đáng nhưng sau khi gặp người này, ta lại cảm thấy đáng”.
Người đàn ông nhíu mày khó hiểu: “Tại sao?”
Nam Lăng Nhân cười nói: “Tất cả chúng ta đều tập trung sự chú ý đến tộc Chân Long và nhà họ An nhưng lại quên mất một chuyện, đó là vị Diệp huynh này đã giết An Mục, hơn nữa còn giết cả Chân Long. An Mục là ai chứ? Người này là thiên tài tuyệt thế mà thư viện Quan Huyên ngầm xác định đi tranh giành số mệnh, thiên phú và thực lực của người này là đỉnh cấp nhất ở Trung Thổ Thần Châu này chứ đừng nói là thượng giới, huống gì trên người hắn còn có một con Chân Long, con rồng này là thiếu tộc trưởng của tộc Chân Long, bản thân nó đã đủ yêu nghiệt rồi…”
Nói đến đây, hắn ta ngừng một chốc rồi trầm giọng nói: “Thế nhưng họ hợp sức lại vẫn bị vị Diệp huynh này giết chết, dĩ nhiên những điều này đều là thứ yếu. Quan trọng nhất là hắn được Đạo tiền bối nhận làm đệ tử, Đạo tiền bối là một trong mười hai nhân vật đỉnh cao ở Trung Thổ Thần Châu”.
Đạo hòa thượng!
Người đàn ông im lặng không nói, đây đúng là một người vô cùng lợi hại..
Mặc dù Đạo Môn chỉ có một người nhưng không ai dám xem thường, chỉ vì ông ấy.
Nam Lăng Nhân nói tiếp: “Đạo tiền bối không thể không nhìn ra được những mối quan hệ này, nhưng ông ta vẫn nhận Diệp huynh làm đệ tử, chỉ có hai khả năng, một là Đạo tiền bối giả vờ uống say”.
Người đàn ông lắc đầu: “Không thể có chuyện này”.
Nam Lăng Nhân cười nói: “Khả năng thứ hai là Diệp huynh này yêu nghiệt hơn chúng ta nghĩ, cường giả ở cấp bậc như Đạo tiền bối cũng đã động lòng, sau đó thu hắn về làm đệ tử… Nếu ta đoán không lầm thì chắc là Diệp huynh này muốn giành lấy số mệnh đại đạo cho Đạo Môn”.
Số mệnh đại đạo!
Người đàn ông trầm giọng nói: “Đại ca, số mệnh đại đạo này không dễ tranh”.
Nam Lăng Nhân gật đầu: “Trận đánh này có thể là trận khó nhất trong lịch sử”.
Người đàn ông nhìn Nam Lăng Nhân: “Đại ca, huynh muốn tham gia sao?”
Nam Lăng Nhân lắc đầu: “Ta không có khả năng này, gia tộc Nam Lăng cũng không có ai có năng lực này nên chúng ta chỉ có thể chuẩn bị chu đáo rồi mới hành động, quan hệ xã giao rộng, bớt làm chuyện xấu. Từ trước đến nay, hễ các gia tộc lớn bị tiêu diệt, tám chín mươi phần trăm đều do có người làm việc bất chính, gieo nhân nào gặp quả đó”.
Nói rồi hắn ta nhìn mấy người phía sau: “Mặc dù gia tộc họ Nam Lăng là một trong sáu gia tộc lớn nhưng trong vũ trụ mênh mông, thật ra cũng chẳng là gì nên chúng ta nhất định phải tự khắc chế hành vi, lời nói của mình, bớt làm chuyện xấu”.
Mấy người đó đều gật đầu.
Nam Lăng Nhân nhìn về phía đằng