Tiểu Tháp đáp: “Không có”.
Diệp Quân không nói nên lời.
Lúc này người đàn ông áo trắng chợt nở nụ cười: “Xuất kiếm”.
Xuất kiếm!
Diệp Quân gác mọi suy nghĩ lại, gật đầu, mũi chân hắn khẽ nhún xuống, người bay đi như đạn bắn, trong thoáng chốc, một thanh kiếm đã phóng tới trước mặt người đàn ông áo trắng, tốc độ của kiếm này cực nhanh, không hề làm màu, vô cùng trực tiếp và thẳng thắn.
Đối mặt với nhát kiếm kỳ lạ này, người đàn ông áo trắng khẽ cười, ông ấy duỗi hai ngón tay, dùng ngón tay làm kiếm, chỉ vào kiếm ý của Diệp Quân.
Khựng!
Kiếm ý của Diệp Quân bị buộc phải dừng lại tại chỗ, nhưng vào lúc này, một luồng kiếm quang lại phóng tới trước mặt người đàn ông áo trắng.
Nhát kiếm này còn nhanh hơn và mạnh hơn.
Người đàn ông áo trắng không vội, kẹp ngón tay lại rồi búng ra, kiếm ý vỡ tan rồi quét đi.
Vụt!
Trong chớp mắt, Diệp Quân lui ra cả nghìn trượng!
Xung quanh cực kỳ im lặng.
Sau khi Diệp Quân dừng lại, hắn ngẩng đầu nhìn người đàn ông áo trắng, trong mắt đầy vẻ khó tin, mẹ kiếp?
Phải công nhận là lúc này hắn thật sự bị sốc.
Hắn liên tiếp rút ra hai kiếm, đều không hề nương tay, thế nhưng người đàn ông áo trắng lại có thể dễ dàng đỡ được.
Khó tin!
Diệp Quân nhìn người đàn ông áo trắng, lúc này vẻ mặt hắn cũng dần trở nên nghiêm túc, trực giác nói cho hắn biết, người đàn ông nhìn như vô hại trước mắt này đáng sợ hơn Mạt Yêu Yêu lúc nãy.
Lúc này, người đàn ông áo trắng lại nói: “Nào, tiếp tục đi”.
Tiếp tục!
Diệp Quân dẹp mọi suy nghĩ, nhìn người đàn ông áo trắng rồi cười: “Được thôi”.
Khi chữ cuối cùng vừa dứt, hắn đã hóa thành kiếm quang phóng tới trước mặt người đàn ông áo trắng.
Lần này hắn đã sử dụng kiếm kỹ.
Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!