Lúc này, Diệp An hỏi: “Sao thế?”
Diệp Quân nói: “Tháp gia nói cảm nhận được một hơi thở quen thuộc”.
Diệp An nhíu mày: “Hơi thở quen thuộc?”
Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn xung quanh, tỏ vẻ nghi ngờ, chẳng lẽ nơi này cũng có người thân của hắn?
Diệp Quân lắc đầu, thôi suy nghĩ: “Đi thôi!”
Hai tỷ đệ biến mất ở cách đó không xa.
Ở một hướng khác.
Có một người đàn ông và một người phụ nữ chậm rãi bước đi.
Người đàn ông hơi nghi ngờ: “Thanh Nhi, vì sao… ta cảm thấy hai người khi nãy hơi quen thuộc vậy?”
Người phụ nữ bình tĩnh hỏi: “Thế sao?”
Người đàn ông gật đầu: “Cảm thấy rất quen thuộc”.
Người phụ nữ hờ hững nói: “Có lẽ là con trai của huynh đấy”.
Người đàn ông thoáng sửng sốt, sau đó cười nói: “Thanh Nhi, muội lại nói đùa rồi”.
Người phụ nữ nở nụ cười thản nhiên, không nói gì thêm.
Người đàn ông nhìn về phía cuối tinh không xa xa: “Đi thôi!”
Hai người nhanh chóng biến mất ở phía xa.
…
Không lâu sau đó, Diệp Quân và Diệp An đi qua một khu vực tinh không tối tăm đến một cánh đồng hoang vu.
Tội Giới.
Vừa tiến vào Tội Giới, Diệp Quân đã cảm nhận được một hơi thở tà ác.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên, thi thoảng trong dãy núi phía xa có tiếng đánh nhau vang lên.
Diệp Quân nói: “Đi xem thử”.
Dứt lời, hai tỷ muội biến mất ở cách đó không xa.
Hai tỷ muội nhanh chóng đi tới một dãy núi, vừa tiến vào, hai người đã nhìn thấy một đám người đang vây giết một con yêu thú khổng lồ.
Yêu thú kia có thân người mặt thú, dáng người to lớn, cao cả trăm trượng, hai cánh tay như trụ đá, vung lên khiến núi cao sụp đổ, đất trời rung chuyển.
Giao thủ với nó là hai người đàn ông và một cô gái.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!