Tần Quan xoa nhẹ đầu Diệp Quân, trong mắt đầy vẻ dịu dàng: “Nhớ kỹ, nếu một ngày con không muốn gánh vác những thứ này nữa, thì có thể từ bỏ, con muốn sống thế nào mẹ cũng sẽ ủng hộ con”.
Đối với bà ấy, Diệp Quân có thể đi đến bước cuối cùng thì bà ấy sẽ rất vui.
Nhưng nếu không thể thì cũng không sao cả.
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Tần Quan cười nói: “Đi thăm mấy cô nương ở Chân vũ trụ đi!”
Từ Nhu, Từ Chân.
Diệp Quân mỉm cười, không nói gì.
Tần Quan lắc đầu cười nói: “Con hãy tự xử lý chuyện tình cảm của mình, mẹ chỉ muốn nhắc con một câu, bất kể như thế nào, cũng không thể phụ lòng người khác”.
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Tần Quan cười nói: “Đi đi”.
Tần Quan gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Trên đường đi, Tiểu Tháp khẽ thở dài.
Diệp Quân hỏi: “Tháp gia, ngươi thở dài cái gì?”
Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: “Chỉ thấy hơi xúc động”.
Diệp Quân hỏi: “Xúc động chuyện gì?”
Tiểu Tháp đáp: “Nếu năm đó mẹ của chủ nhân không qua đời thì ta tin ông ấy sẽ không trở nên cực đoan như vậy…”
Chủ nhân!
Ông nội!
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, ta luôn nghe ngươi nói ông nội trước đây rất cực đoan, đây là sự thật sao?”
Tiểu Tháp đáp: “Ông nội ngươi trước đây thật sự không quan tâm đến chuyện sống chết, không phục thì đánh. Nỗi khổ ông ấy chịu đựng còn nhiều hơn cả ngươi và cha ngươi cộng lại. Lúc đó, ông ấy không có tương lai, cũng không có gia tộc lớn mạnh, có một thời gian, ta đi theo ông ấy, tự sinh tự diệt…”
Diệp Quân suy nghĩ một lát rồi nói: “Cảm ơn ông nội đã vất vả, cha con ta mới có cuộc sống sung túc như ngày hôm nay”.
Tiểu Tháp: “…”
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã đến một gian đại điện, trong đại điện, Từ Nhu đang xử lý công vụ.
Đương nhiên không thể nghi ngờ năng lực của nàng ta, hiện giờ, nhiệm vụ chính của nàng ta là giúp Tần Quan xử lý mọi chuyện.
Thấy Diệp Quân đến, Từ Nhu hơi bất ngờ, nói: “Từ Kính đang ở phòng tu luyện”.
Nói xong, nàng ta tiếp tục xử lý công việc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!