Chủ nhân bút Đại Đạo chỉ phất phất tay, sau đó liền biến mất ở cuối chân trời.
Diệp Quân đang định cất nhẫn không gian đi thì có một cô gái bước nhanh tới, người đó chính là Diệp An.
Thấy Diệp An lại gần, Diệp Quân vội vàng thu luôn nhẫn vào.
Diệp An bình thản gọi: “Đệ đệ này”.
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Diệp An giương mắt nhìn Diệp Quân, không nói một lời.
Diệp Quân trầm giọng: “Tỷ tỷ, tỷ có gì thì cứ nói thẳng đi…”
Diệp An vẫn chỉ lẳng lặng liếc nhìn nhẫn không gian trên tay Diệp Quân.
Diệp Quân nặng nề nói: “Tỷ, chúng ta là tỷ đệ ruột thịt, cướp đoạt không hay đâu”.
Diệp An thản nhiên liếc nhìn Diệp Quân: “Ta không phải loại người đó”.
Diệp Quân thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhưng Diệp An lại nói tiếp: “Ta chỉ vay thôi, cho ta vay chút tổ nguyên, cha sẽ trả lại”.
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân nghe mà tê dại cả da đầu.
Cha trả là cái quỷ gì!
Tỷ vay của ta, bảo ta đi tìm cha mà đòi?
Những lời vô liêm sỉ như thế mà sao tỷ cũng nói ra được vậy?
Thật là quá đáng.
Diệp An lại nói: “Nếu đệ không tin cha thì để ông nội trả cũng được”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Thấy Diệp Quân vẫn trầm mặc, Diệp An liếc hắn một cái: “Là tỷ đệ ruột thịt, không đến nỗi không cho ta vay đấy chứ?”
Diệp Quân suy nghĩ một lát rồi xòe tay, một tia tổ nguyên xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Diệp Quân cắn răng đưa cho Diệp An.
Diệp An nhận lấy tổ nguyên, Diệp Quân bèn cười bảo: “Không cần trả, của đệ chính là của tỷ, một khi tỷ cần, chớ nói một tia tổ nguyên, ngay cả Tháp gia, đệ cũng đồng ý đưa cho tỷ”.
Tiểu Tháp: “…”
Diệp An nhìn Diệp Quân: “Thật không?”
Diệp Quân gật đầu: “Thật chứ”.
Diệp An bình thản nói: “Vậy đệ cho tay vay thêm chút tổ nguyên đi”.
Diệp Quân không hề do dự, đưa luôn nhẫn không gian mà chủ nhân bút Đại Đạo mới cho hắn ra cho Diệp An, trong nhẫn vẫn còn bốn luồng tổ nguyên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!