Diệp An bỗng nói: “Có phải đệ có tổ nguyên không?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Diệp An lập tức xòe tay trái.
Diệp Quân sửng sốt, ý gì đấy?
Diệp An quay sang nhìn Diệp Quân: “Cha đã nói, tỷ đệ với nhau phải biết chia sẻ”.
Diệp Quân nghĩ một chút rồi hỏi: “Thế sao tỷ không chia cho đệ một chút…”
Diệp An bình thản đáp: “Ta không có, lấy đâu ra mà chia?”
Diệp Quân: “…”
Diệp An vẫn tiếp tục chìa tay.
Do dự một lát, Diệp Quân cũng lấy ra một luồng tổ nguyên, đặt vào tay Diệp An.
Diệp An nhìn tổ nguyên trong tay rồi thu về: “Cảm ơn đệ đệ nhé”.
Diệp Quân: “…”
Nhưng vào lúc này, ở hàng ghế cao, Tần Quan bỗng lấy ra một tờ địa đồ, liếc nhìn nó rồi chỉ vào một nơi: “Trước tiên hãy đánh hạ Quá Khứ Tông này”.
Tô Thanh Thi bỗng nói: “Sau lưng Quá Khứ Tông còn có Chúng Thần Điện”.
Tần Quan gật đầu: “Phải, con đã điều tra Chúng Thần Điện này, bọn họ xuất hiện từ trăm tỷ năm trước, thờ phụng một số vị thần đến từ thời đại cũ, nhưng giai đoạn lịch sử đó lại chưa từng được ghi lại ở bất cứ đâu, bởi vậy hiện nay chúng ta không thể tra được tin tức có ích nào”.
Nói đến đây, bà ấy thoáng dừng giây lát mới tiếp tục: “Song, theo ta được biết, Chúng Thần Điện này có mối liên hệ với Ác Đạo”.
Nghe vậy, mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt về phía Tần Quan.
Diệp Quân cũng nhìn Tần Quan, hỏi: “Có quan hệ với Ác Đạo ạ?”
Tần Quan gật đầu: “Dòng Tuế Nguyệt trước mắt mà chúng ta được biết kéo dài đã trăm tỷ năm, mà Tuế Nguyệt trước trăm tỷ năm này được gọi là thời đại cũ, Ác Đạo này cũng không phải xuất phát từ Tuế Nguyệt hiện nay, lai lịch của nó…”
Nói đến đó, bà ấy ngẩng đầu nhìn ra ngoài điện: “Chủ nhân bút Đại Đạo, chi bằng ông ra giải thích cho mọi người đi?”
Chủ nhân bút Đại Đạo!
Diệp Quân quay đầu nhìn ra, ngoài điện có một người đàn ông trung niên đang chậm rãi bước vào.
Đó chính là chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo vào trong điện, nhìn quanh một lượt rồi mỉm cười: “Mọi người khỏe cả chứ!”
Mọi người thấy ông ta nhưng không ai đáp lại.