Bên ngoài.
Tiểu Tịnh nhìn hắn rồi cười: “Chơi lớn một lần, có dám không?”
Diệp Quân hơi tò mò: “Chơi lớn thế nào ạ?”
Tiểu Tịnh nháy mắt: “Đến Quá Khứ Tông!”
Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.
Tiểu Tịnh cười nửa miệng: “Sợ à?”
Diệp Quân lập tức nghiêm mặt: “Có Tiểu Tịnh cô cô ở đây, con sợ cái gì? Chơi luôn”.
Khóe miệng Tiểu Tịnh hơi nhếch lên: “Đi!”
Nói xong bà xoay người phất tay áo.
Phụt!
Thời không trước mặt bà tách ra, sau đó bà đưa Diệp Quân vào Tuế Nguyệt trường hà.
Hai người đi ngược dòng Tuế Nguyệt.
Diệp Quân nhìn Tiểu Tịnh, trong lòng hơi sốc, bởi vì hắn phát hiện thực lực của cô cô này cũng rất đáng sợ.
Ngược dòng Tuế Nguyệt đơn giản như uống nước vậy!
Cô cô của hắn không có ai là tầm thường hết!
Cứ thế, hai cô cháu ngược dòng Tuế Nguyệt mà đi.
Diệp Quân hỏi: “Tiểu Tịnh cô cô, chỉ có hai chúng ta thôi ạ?”
Tiểu Tịnh gật đầu: “Chỉ có hai chúng ta thôi”.
Diệp Quân muốn nói lại thôi.
Tiểu Tịnh nhìn Diệp Quân: “Sợ à?”
Diệp Quân mau chóng lắc đầu: “Không sợ!”
Lúc này dù cắn răng cũng phải xông lên.
Tiểu Tịnh mỉm cười: “Bây giờ cường giả hàng đầu của Quá Khứ Tông đều đang chiến đấu với Hư Vọng và các tỷ tỷ của con rồi, vậy nên chúng ta có thể đến chiếm hang ổ của chúng”.
Diệp Quân nghĩ thấy cũng đúng.
Vì thế hắn quyết định chơi lớn cùng Tiểu Tịnh!
Dù sao khoảng thời gian này hắn cũng rất bức bối, ngày nào cũng bị Quá Khứ Tông nhắm đến đuổi giết, trong lòng hắn cũng rất bực.
Lần này nhất định phải trút giận!
Còn về nguy hiểm…
Diệp Quân nhìn Tiểu Tịnh rồi cười, đi cùng cô cô sẽ có nguy hiểm được sao?