Người phụ nữ váy đen không dừng lại, lại lần nữa lóe lên, trong nháy mắt, hàng vạn đạo kiếm quang từ dưới đất phóng lên, giống như màn trời chém về phía đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả.
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả thầm kinh hãi, không để ý tới điều gì nữa mà lui nhanh về phía sau, nhưng có một vài người chậm rãi lui về phía sau cũng bị nghiền nát.
Giết chết trong nháy mắt!
Nhóm đàn ông trung niên lui ra ngoài mấy vạn trượng cũng thấy kinh hãi, ánh mắt kiêng dè khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Người phụ nữ váy đen dùng một nhát kiếm chém lui đám người ra sau, đang định chém thêm nhát nữa, đúng lúc này bà ấy đột nhiên ngẩng đầu, nhìn đám cường giả phía sau, nơi đó, có gần trăm luồng khí tức cường đại đang cuốn tới.
Người phụ nữ váy đen nhíu chặt mày, trong mắt lóe lên sát khí lạnh lùng, đang định ra tay lần nữa, nhưng lúc này, bà ấy đột nhiên xoay người, một đạo kiếm quang màu đỏ chém thẳng tới.
Là Diệp Quân ra tay!
Người phụ nữ váy đen sửng sốt, sau đó vung thanh kiếm trong tay quét qua.
Bùm!
Kiếm quang màu đỏ vỡ vụn, Diệp Quân bị đánh bay, một giây sau, Diệp Quân lại giơ kiếm lên, chém giết về phía người phụ nữ váy đen.
Người phụ nữ khẽ nhíu mày: “To gan, ta là cô cô của con!"
Lời vừa dứt, kiếm của Diệp Quân đã chạm tới, người phụ nữ váy đen nhướng mày, giơ tay đáp trả.
Rầm!
Kiếm quang màu máu lập tức vỡ vụn, Diệp Quân lần nữa bị kiếm chém bay.
Nhìn thấy cảnh tượng này, nhóm người đàn ông trung niên phía xa hơi bối rối, tại sao hai người này lại đánh nhau?