Từ Chân đột nhiên kéo tay hắn, mỉm cười: “Tò mò không biết bọn chúng là ai?”
Diệp Quân gật đầu.
Từ Chân liếc nhìn đám cường giả mới xuất hiện, mỉm cười nói: “Bọn chúng đều là cường giả đến từ những dòng thời gian trong quá khứ, cũng chính là đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, có thể xuất hiện ở nơi này đều là những cường giả cấp bậc cao nhất của các thời đại đó”.
Diệp Quân không hiểu: “Bọn họ tới đối phó với tỷ sao?”
Từ Chân gật đầu.
Diệp Quân nhăn mày nghi hoặc: “Vì sao?”
Từ Chân chỉ lẳng lặng mỉm cười.
Diệp Quân chợt nghĩ tới một điều, trầm giọng bảo: “Là Vũ Trụ Kiếp!”
Từ Chân gật đầu.
Sắc mặt Diệp Quân trở nên khó coi: “Bọn họ không muốn tỷ trấn áp Vũ Trụ Kiếp?”
Từ Chân lại gật đầu.
Diệp Quân nghi hoặc: “Vì sao? Vũ Trụ Kiếp mà bùng nổ thì toàn bộ vũ trụ đều sẽ bị hủy diệt, vì sao bọn họ…”
Nói đến đó, con ngươi của hắn chợt co rút lại: “Không đúng, Vũ Trụ Kiếp dù có bùng nổ thì bọn họ cũng sẽ không chết”.
Từ Chân cười nói: “Đúng vậy”.
Diệp Quân quay lại nhìn đám cường giả kia, hắn nhận ra, những cường giả này đều có thực lực cực mạnh, như thọ mệnh của họ đều rất rất thấp.
Có một số cường giả chỉ còn thọ mệnh chẳng đủ trăm năm…
Diệp Quân bất chợt kéo tay Từ Chân, sắc mặt vô cùng khó coi: “Chân tỷ, tỷ trấn áp Vũ Trụ Kiếp đồng thời còn phải duy trì trật tự… Nhưng bọn họ muốn lật đổ trật tự của tỷ, để được vĩnh sinh”.
Từ Chân nhìn Diệp Quân, cười khen: “Thông minh lắm”.
Sắc mặt Diệp Quân càng tệ hơn.
Chân tỷ duy trì trật tự Đại Đạo, mọi người đều không được vĩnh sinh, mà đám người không được vĩnh sinh lại có thực lực mạnh này nhất định sẽ muốn phản kháng.
Còn về phần chúng sinh trong vũ trụ, đâu có liên quan gì đến bọn họ?
Chợt nhớ tới một điều, Diệp Quân quay sang phía Từ Chân: “Tỷ giữ gìn trật tự của Đại Đạo, mà Vũ Trụ Kiếp này cũng là một bộ phận của Đại Đạo, vậy tại sao nó lại muốn bắt tay với đám cường giả kia?”