An Mục nhìn Diệp Quân, sau đó chậm rãi khép mắt lại: "Nơi đây, không phải là chiến trường của ta!"
Ngao Hám cười nói: "Hiểu rồi! Trung Thổ Thần Châu mới là chiến trường của ngươi. Tuy rằng thực lực của tên này không tệ, nhưng muốn đấu tay đôi với ngươi thì còn kém xa lắm!"
An Mục khẽ lắc đầu: "Dù là hắn hay Tả Phu, mục tiêu của họ lần này đều là ta, điều đó chứng minh bọn họ có tự tin. Ta sẽ không khinh thường bất kỳ ai trong số họ, vì khinh thường đối thủ là hành vi cực kỳ ngu xuẩn".
Nói rồi, gã nhìn Diệp Quân ở phía xa: "Giống như lúc này, nếu hắn không để lộ thực lực của mình thì lúc đánh nhau với hắn, tốc độ của hắn đủ để đánh ngươi không kịp trở tay. Yêu thú cấp Bán Tiên kia thua nhanh như vậy chính là vì nó không đủ xem trọng đối thủ!"
Ngao Hám gật đầu: "Hiểu rồi!"
An Mục chậm rãi nhắm mắt lại: "An Mục ta sẽ giữ vững vinh quang gần nghìn năm qua của Thanh Châu. Thần cản ta, ta giết thần, phật cản ta, ta diệt phật!"
...
Diệp Quân và Nạp Lan Ca cùng với Tiêu Qua ngồi sang một bên, cả ba đều nhìn ra xa.
Đợi Tôn Hùng!
Nhưng một canh giờ sau, Tôn Hùng vẫn chưa xuất hiện!
Sắc mặt cả ba đều trở nên hơi khó coi!
Lúc này, Tiêu Qua bỗng nói: "Yên tâm, ở đây, nếu tự động bỏ cuộc thì thư viện sẽ đưa ngươi ra ngoài! Thế nên chắc gã không sao đâu!"
Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía cuối bình nguyên xa xăm, tuy không tiếp xúc nhiều với Tôn Hùng nhưng hắn vẫn mong đối phương có thể vượt qua thử thách này.
Dù sao thì cũng đều đến từ một nơi!
Thế nhưng đến lúc hoàng hôn buông xuống, vẫn không thấy bóng dáng Tôn Hùng đâu.
Có điều là, những người của châu khác xuất hiện rồi!
Từ sau khi bọn họ đến đây, lại có thêm tầm hai mươi người lục tục kéo đến.
Bấy giờ chỉ còn nửa canh giờ nữa là cuộc thi kết thúc!
Tiêu Qua ngồi bên cạnh Diệp Quân nhìn chàng trai áo bào xám tro ở phía xa rồi nói: "Người này từ Ung Châu đến, là thiên tài của Ung Châu, tên là Quân Mộc".
Diệp Quân nhìn Quân Mộc, người này còn đến sớm hơn cả ba người họ.
Lúc này, như cảm nhận được ánh mắt của Diệp Quân, Quân Mộc cũng nhìn về phía hắn, sau đó khẽ nhoẻn miệng cười.
Diệp Quân cũng cười mỉm.
Hai người xem như đã chào hỏi nhau rồi!
Bấy giờ, Tiêu Qua lại nói: "Ta đếm rồi, có người của mười chín châu ở đây, nếu không có người của châu mới đến thì chắc là mười chín châu sẽ tranh giành tốp 10".