Cô ta lắc đầu: “Nói ngắn lại, cậu chính là thứ đàn ông không chịu chủ động, không biết nhận trách nhiệm, lại càng không biết mở mồm từ chối!"
Diệp Quân câm như hến.
Từ Chân nhẹ giọng: “Ta nói nặng lời hơn thế này. Những gì cậu làm có khác gì gái điếm mà đòi lập đền thờ trinh tiết không hả? Nặng hơn nữa, có khác gì lừa trên gạt dưới? Cậu thân là kiếm tu mà làm vậy xem được à?!"
Diệp Quân không nói được tiếng nào.
Từ Chân: “Ta vốn muốn để cậu tự ngộ ra đạo lý này, nhưng bây giờ mới nhận ra cậu không phải không biết, mà là nhắm mắt làm ngơ!"
Diệp Quân tiếp tục cúi gằm mặt.
Từ Chân: “Giận à?"
Hắn lắc đầu: “Không”.
Từ Chân mỉm cười: “Ta nói như vậy là hy vọng cậu hiểu ra, nam tử hán đại trượng phu làm gì cũng phải quang minh chính đại. Không chuyên tình được thì đa tình, nhưng đa tình cũng phải thẳng thắn mà nói. Khi gặp cô gái nào thích cậu mà cậu cũng thích lại thì quyết đoán lên, đừng có giả ngu để người ta lửng lơ ở đó, hiểu chưa?"
Diệp Quân gật đầu: “Hiểu rồi”.
Từ Chân cười: “Hiểu thật không?"
Thấy hắn gật đầu, cô ta lại hỏi: “Vì sao lại hôn ta?"
Diệp Quân: “Khi ấy vui quá nên làm vậy, thật sự không có suy nghĩ gì khác”.
Từ Chân chỉ cười.
Diệp Quân chân thành nói: “Thật sự không có ý gì khác hết”.
Từ Chân: “Ta đâu có nói cậu có gì khác”.
Diệp Quân: “...”
Từ Chân nhìn những Võ Linh ở nơi xa: “Tiếp tục tỉ thí đi. Bọn họ có kinh nghiệm thực chiến rất phong phú, so tài với họ sẽ rất có ích cho cậu”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!