Hiên Viên Lăng gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân tò mò: “Gặp tôi làm gì?”
Hiên Viên Lăng do dự, sau đó nói: “Muốn làm quen với anh”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Vậy ngày mai tôi đi với cô”.
Từ đầu đến giờ Hiên Viên Lăng đã giúp không ít việc, mà Hiên Viên Lăng đại diện cho nhà họ Hiên Viên, nếu người ta đã có lòng thân thiết, dĩ nhiên hắn cũng không từ chối.
Nghe Diệp Quân nói thế, Hiên Viên Lăng rất vui, vội nói: “Ừ, tối mai tôi đưa anh đến nhà tôi”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Hiên Viên Lăng lại nói: “Anh có thể dạy tôi thuật ngự kiếm không?”
Nói xong, ánh mắt cô ấy đầy vẻ mong chờ.
Diệp Quân cười nói: “Có thể, nhưng linh khí ở đây quá ít, dù cô có học được, vấn đề linh khí…”
Hiên Viên Lăng cười nói: “Tôi có một ít linh thạch”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Hắn vừa nói vừa lấy giấy bút ra, sau đó nhanh chóng viết gì đó, không lâu sau một trang cách tu luyện thuật ngự kiếm xuất hiện trước mặt Hiên Viên Lăng.
Diệp Quân cất bút đi, sau đó nói: “Cô cứ tu hành theo bài này, chỉ cần có đầy đủ linh khí, sau này khi ra ngoài, cô không cần phải đi cái thứ gì… mà bay đấy”.
Hiên Viên Lăng nhận lấy bài công pháp đó, sau đó nhìn Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn”, Diệp Quân mỉm cười: “Mọi người tu luyện tiếp đi, tôi đi xử lý một chút việc”.
Hiên Viên Lăng: “Ừ”.
Diệp Quân xoay người đi.
Hiên Viên Lăng đứng đó nhìn công pháp trong tay, nở nụ cười động lòng người, cảm thấy cực kỳ ngọt ngào.
Thật ra so với công pháp này, cô ấy thích thái độ của Diệp Quân hơn.
Lúc cô ấy muốn hắn dạy, hắn không do dự bèn đưa cho cô ấy.
Cô ấy nhìn ra được Diệp Quân không có suy nghĩ nam nữ gì đó với mình, nhưng cũng chính vì thế mà cô ấy mới yêu thích.
Nếu người ta đơn thuần đối xử tốt với người đàn ông này thì hắn sẽ đối xử tốt lại.
Ngay lúc này, một cô gái bỗng bước vào Kiếm Đạo Viện, cô ta bước nhanh đến cạnh Hiên Viên Lăng, nhỏ giọng nói vài câu.
Hiên Viên Lăng nhíu mày, lạnh lùng nói: “To gan!”
Nói rồi cô ấy xoay người rời đi.