Cố lão nhìn về phía Diệp Quân: “Song Song là học viên xuất sắc nhất Kiếm Đạo Viện của chúng tôi, nếu cậu có thể đánh bại cô ấy, tôi sẽ đề cử cậu làm giáo viên của Kiếm Đạo Viện”.
Diệp Quân nhìn về phía cô gái kia, gật đầu: “Được”.
Lúc này, cô gái tên Song Song kia đã chậm rãi mở mắt, cầm kiếm đi tới trước mặt Diệp Quân: “Đi chọn một thanh kiếm đi”.
Diệp Quân lắc đầu: “Không cần”.
Song Song nheo mắt: “Chắc chứ?”
Diệp Quân gật đầu.
Hai tay Song Song đột nhiên rút kiếm chém xuống, động tác mau lẹ như chớp.
Là cường giả cấp tám!
Kiếm chém ra, không khí quanh đó nổ lép bép.
Lúc này, Diệp Quân hơi nghiêng người, dễ dàng né được một kiếm khủng bố này.
Song Song chém hụt một kiếm vào khoảng không, lại định chém ra kiếm thứ hai, nhưng bấy giờ, Diệp Quân đột nhiên xông tới, một ngón tay chạm vào giữa hai chân mày Song Song.
Ý thức chiến đấu!
Cận chiến, Diệp Quân hắn là vô địch.
Một chiêu hàng phục đối thủ.
Cố lão sửng sốt cả người.
Hai mắt Song Song trợn to như không thể tin nổi.
Diệp Quân thu tay về: “Lại một lần nữa?”
Song Song đột nhiên đâm một kiếm về phía Diệp Quân, kiếm chỉ ngay giữa chân mày, một kiếm này nhanh hơn trước, thêm nữa, lần này còn mang theo sát ý.
Khi kiếm của Song Song chỉ còn cách Diệp Quân chừng một tấc, hắn giơ hai ngón tay kẹp chặt.
Là tay của Diệp Quân.
Diệp Quân vận sức vào ngón tay.
Rầm!
Một luồng sức mạnh theo kiếm chấn tới tay Song Song, một cơn đau buốt ập đến, Song Song vội buông lỏng tay, lúc này, Diệp Quân lại chạm nhẹ một ngón vào thân kiếm, kiếm liền đảo ngược, hóa thành một luồng kiếm quang, chỉ thẳng giữa mày Song Song.
Lần thứ hai, bại.
Song Song nhìn Diệp Quân: “Tôi thua”.
Diệp Quân gật đầu, ý niệm thay đổi, kiếm chậm rãi rơi xuống trước mặt Song Song.
Hắn quay lại nhìn Cố lão, Cố lão hỏi hắn: “Kiếm đạo của các hạ bậc mấy?”