Hai tay Diệp Quân đỡ mông Tô Tử, dù không có suy nghĩ động chạm gì, nhưng vẫn có chút cảm giác khác thường.
Dù sao hắn cũng là một người đàn ông bình thường!
Tô Tử nhìn Diệp Quân, khẽ mỉm cười, người đàn ông này điểm nào cũng tốt, chỉ có một điều là không háo sắc…
Chẳng lẽ cô ấy chưa đủ đẹp?
Tô Tử lắc đầu, mặt thoáng chốc ửng đỏ, suy nghĩ như thế giống như mình muốn hắn sàm sỡ mình vậy, thật sự quá ngượng ngùng.
Diệp Quân nhanh chóng dẫn Tô Tử đi tới đỉnh núi, sau khi đến đỉnh núi, Tô Tử lấy điện thoại ra, chẳng mấy chốc, trong mắt cô ấy lộ vẻ vui mừng: “Có tín hiệu rồi”.
Diệp Quân cười hỏi: “Cô định gọi cho ai?”
Tô Tử đáp: “Cô Hiên Viên Lăng!”
Diệp Quân hơi tò mò: “Cô Hiên Viên Lăng?”
Tô Tử gật đầu: “Chỗ chúng ta đã cách Yến Kinh không xa, nếu gọi cô Hiên Viên Lăng, với thực lực của nhà Hiên Viên sẽ nhanh chóng tìm thấy và cứu viện chúng ta”.
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Tô Tử gọi điện thoại, chẳng mấy chốc, bên kia đã vang lên giọng nói của Hiên Viên Lăng.
Một lát sau, Hiên Viên Lăng hỏi: “Cô Tô Tử, anh Diệp vẫn ổn chứ?”
Tô Tử nhìn thoáng qua Diệp Quân: “Khá ổn!”
Hiên Viên Lăng nói: “Hai người đợi một lát, tôi sẽ đến ngay”.
Sau khi cúp máy, Tô Tử nhìn xung quanh, vẫn là những ngọn núi không nhìn thấy điểm cuối.
Tô Tử hơi lo lắng.
Diệp Quân nhẹ nhàng đặt Tô Tử xuống một tảng đá, sau đó hắn nhìn hai chân cô ấy, vải quấn hai chân đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Diệp Quân khẽ hỏi: “Đau lắm đúng không?”
Tô Tử lắc đầu.
Thấy nét mặt mệt mỏi của Tô Tử, Diệp Quân dịu dàng ôm cô ấy vào lòng, nhẹ giọng nói: “Nghỉ ngơi chút đi!”
Tô Tử thoáng chần chừ, sau đó gật đầu: “Ừ”.
Cô ấy thật sự rất mệt mỏi.
Tô Tử nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu sử dụng Vũ Trụ Quan Huyên Pháp, sau đó, mắt hắn sáng lên, hơi ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!