Diệp Quân bỗng nói: “Ra đây đi”.
Hắn vừa dứt lời, một người phụ nữ bỗng bước ra, chính là Hiêu Hiêu, hôm nay Hiêu Hiêu không mặc đồng phục mà mặc một chiếc váy dài bằng len bó sát người, dáng người rất cân đối, cực kỳ nóng bỏng, cũng rất hấp dẫn.
Diệp Quân nhìn Hiêu Hiêu: “Vẫn còn đi theo tôi à?”
Hiêu Hiêu nhìn Diệp Quân: “Tôi muốn nói chuyện với anh Diệp”.
Diệp Quân gật đầu: “Vừa đi vừa nói, tôi cũng đang có chuyện muốn hỏi cô”.
Hiêu Hiêu không nói gì mà nhìn Diệp Quân.
Hai người đi sang con phố bên cạnh, Diệp Quân nói: “Cô hỏi đi”.
Hiêu Hiêu nhìn Diệp Quân: “Hỏi gì cũng được sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Tôi không đảm bảo sẽ trả lời”.
Hiêu Hiêu im lặng một lúc lâu mới hỏi: “Anh là tu tiên sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Vẻ mặt Hiêu Hiêu trở nên nghiêm trọng.
Đúng là người tu tiên!
Hiêu Hiêu kiềm chế sự chấn động trong lòng xuống, lại hỏi: “Đến đây là…”
Diệp Quân nói: “Thừa kế gia nghiệp”.
Thừa kế gia nghiệp!
Hiêu Hiêu sửng sốt.
Diệp Quân nhìn Hiêu Hiêu: “Cô là người của Long Tổ?”
Hiêu Hiêu gật đầu.
Diệp Quân lại hỏi: “Chấp pháp?”
Hiêu Hiêu nói: “Phải”.
Diệp Quân bỗng hỏi: “Cô có muốn tu tiên không?”
Hiêu Hiêu sửng sốt.
Diệp Quân nhìn Hiêu Hiêu: “Có muốn không?”
Hiêu Hiêu vội nói: “Có thể sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Được chứ”.
Hiêu Hiêu trầm giọng nói: “Điều kiện của anh…”
Diệp Quân nói: “Sau này cô giúp tôi xử lý vài chuyện mà tôi không muốn giải quyết”.
Hiêu Hiêu lập tức nói: “Được”.
Diệp Quân nhìn Hiêu Hiêu: “Không sợ tôi làm chuyện phạm pháp à?”