Đúng lúc này, xa xa chợt có một cô gái chạy đến: “Uyển Du”.
Cô gái kia chừng hai mươi tuổi, cũng mặc lễ phục và rất xinh đẹp, tóc buộc đuôi ngựa, tư thái hiên ngang hào phóng.
Thấy cô gái nọ, Mộc Uyển Du cũng nhoẻn cười: “Cửu Nhi!”
Cửu Nhi chạy tới trước mặt Mộc Uyển Du, ánh mắt đột nhiên rơi vào trên người Diệp Quân, cười hỏi: “Vị này chính là anh đẹp trai mà cậu nói đến hả?”
Mộc Uyển Du liếc nhìn Diệp Quân, cười đáp: “Đúng vậy, đẹp trai chứ?”
Cửu Nhi quan sát Diệp Quân giây lát rồi nói: “Đẹp trai! Cực kì đẹp trai!”
Diệp Quân mỉm cười, chào: “Chào cô Cửu Nhi”.
Cửu Nhi cũng đáp lại: “Chào anh”.
Chào hỏi xong, cô ấy lại quay sang phía Mộc Uyển Du: “Thấy vị này hẳn sẽ có kha khá người tự động rút lui nhỉ”.
Mộc Uyển Du vội liếc nhìn Diệp Quân, mặt hơi đỏ lên.
Cửu Nhi cười bảo: “Đi thôi, đi chụp ảnh đi”.
Ba người tiến về phía bãi cỏ xa xa, lúc này, trên bãi cỏ đã có khá nhiều người tụ tập, có nam có nữ, tiếng cười vui huyên náo.
Mộc Uyển Du liếc nhìn Diệp Quân: “Anh chờ chút nhé, tôi đi chụp ảnh, chụp xong chúng ta sẽ đi ăn cơm”.
Diệp Quân cười bảo: “Được”.
Mộc Uyển Du hơi gật đầu, bước về phía bãi cỏ, đám đông nhanh chóng vây quanh cô ấy, Mộc Uyển Du chính là hoa khôi của lớp mà.
Hôm nay Mộc Uyển Du rất vui vẻ, nụ cười trên môi tươi tắn mãi, cũng nhiệt tình trò chuyện với Cửu Nhi bên cạnh, thỉnh thoảng còn liếc nhìn Diệp Quân đang đứng đợi bên kia. Nhưng khi Diệp Quân nhìn sang, cô ấy lại vội vã dời mắt đi, gò má ửng hồng.
Hoạt động chụp ảnh tập thể kết thúc.
Mộc Uyển Du đi nhanh về phía Diệp Quân, mỉm cười: “Chúng ta đi ăn thôi”.
Diệp Quân gật đầu. Nhưng vào lúc này, chợt có một anh chàng cầm hoa đi tới trước mặt Mộc Uyển Du, nhìn cô ấy bằng ánh mắt tình tứ: “Uyển Du, tôi thích…”
Mộc Uyển Du túm ngay cảnh tay Diệp Quân, nói nhanh: “Hứa Tân, tôi có bạn trai rồi”.
Lập tức, vô số ánh mắt từ bốn phía đều tập trung về đây.
Gã đàn ông tên Hứa Tân chỉ lắc đầu: “Uyển Du, anh ta không phải là bạn trai em, anh ta chỉ là lá chắn của em thôi, đúng không?”
Mộc Uyển Du đột ngột quay sang, hôn nhẹ lên mặt Diệp Quân một cái, hôn xong, mặt cô ấy đã đỏ lên như gấc, thẹn thùng e ấp, xinh đẹp đến độ khiến tất cả những cô gái xung quanh đều nhạt nhòa hẳn đi.
“Trời!”
Mọi người đều ồ lên.