Tô Tử lắc đầu: “Chị Cố, chuyện Tiểu Quân làm là chuyện nhà họ Tô của tôi làm, nếu nhà họ Cố muốn trả thù thì có thể nhắm đến nhà họ Tô”.
Nói xong cô ấy kéo Diệp Quân xoay người đi về phía xa.
Cố Vân Mạn nhìn Tô Tử và Diệp Quân rời đi, im lặng không nói gì.
…
Ra khỏi câu lạc bộ Vô Biên, Diệp Quân khẽ nói: “Thêm phiền phức cho cô rồi”.
Tô Tử cười: “Tôi cũng không vừa mắt cô bé đó, dựa vào đâu mà cô ta không ưa anh chứ? Cô ta nghĩ mình là ai?”
Diệp Quân lưỡng lự rồi bảo: “Việc làm ăn của các cô…”
Tô Tử khẽ cười: “Không sao, cùng lắm thì kiếm ít tiền lại thôi mà”.
Diệp Quân im lặng.
Tô Tử kéo Diệp Quân trở lại: “Đi, chúng ta đi ăn thôi”.
Nói xong cô ấy đưa Diệp Quân đến một nhà hàng, gọi vài món ăn, lại gọi thêm ít bia.
Vừa nãy chỉ mải nói chuyện nên cô ấy cũng không ăn, bây giờ đã rất đói.
Diệp Quân mỉm cười, cũng bắt đầu ăn.
Tô Tử đột nhiên hỏi: “Anh biết uống không?”
Diệp Quân gật đầu: “Biết!”
Tô Tử mở một chai bia cho Diệp Quân rồi đưa cho hắn rồi cũng tự mở một chai cho mình, cô ấy cầm bia chạm nhẹ vào chai của Diệp Quân: “Cạn ly!”
Nói xong cô ấy uống vài ngụm.
Hai người vừa uống vừa ăn, một lúc sau, mặt Tô Tử dã đỏ bừng.
Thấy Tô Tử vẫn muốn uống, Diệp Quân vội nói: “Đừng uống nữa”.
Tô Tử lắc đầu: “Nào, cạn ly”.
Nói xong cô ấy uống cạn rượu trong chai.
Diệp Quân nhìn Tô Tử: “Nếu họ không ký hợp đồng với cô, cô…”
Tô Tử đột nhiên nổi giận: “Diệp Quân!”
Diệp Quân giật mình.
Tô Tử nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Anh nghĩ là tôi vì chuyện hợp đồng mà giận anh à?”
Diệp Quân gật đầu.
Tô Tử lườm hắn: “Sao tôi có thể vì chuyện hợp đồng mà giận anh được… Tôi giận vì tại sao cô bé kia lại không tôn trọng anh… Dựa vào đâu chứ!!”
Nói rồi cô ấy khẽ lắc đầu, cười tự giễu: “Suy cho cùng là nhà họ Tô tôi không là gì trong mắt nhà họ Cố bọn họ cả, nếu là gia tộc lớn như nhà họ Tần hay nhà họ Dương thì cô ta có dám khinh thường anh không?”
Diệp Quân im lặng.
Tô Tử đột nhiên lấy ra một tấm thẻ đưa cho Diệp Quân, hắn sửng sốt: “Đây là gì?”
Tô Tử nhìn Diệp Quân: “Mặc dù nhà họ Cố không phải bốn gia tộc lớn, nhưng vẫn có uy ở Yến Kinh, hôm nay anh giết người của bọn họ, còn đánh cô chủ của nhà bọn họ, chắc chắn bọn họ sẽ không tha cho anh, số tiền này đủ cho anh tiêu cả đời”.
Nhìn tấm thẻ Tô Tử đưa tới, lòng Diệp Quân ấm áp, hắn nhìn cô ấy: “Tôi mà đi chắc chắn bọn họ sẽ giận cá chém thớt sang nhà họ Tô các cô”.