Từ Nhu nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân nói tiếp: “Tỷ vừa hỏi ta có nghĩ tới chuyện của Từ Kính hay không, ta đương nhiên từng nghĩ tới, tỷ yên tâm đi, ta sẽ không phụ tỷ ấy”.
Từ Nhu cười khẩy: “Tốt nhất là vậy…”
Nói đến đây, nàng ta chợt dừng lại, sắc mặt trở nên khó coi: “Ngươi bẫy ta!”
Diệp Quân thầm thở phào nhẹ nhõm.
Từ Kính vẫn chưa chết!
Tỷ ấy chưa chết!
Lúc này, tảng đá treo trong lòng Diệp Quân cuối cùng cũng rơi xuống.
Thật ra, hắn cũng đã đoán ra rồi. Vì hắn biết Từ Nhu và Từ Kính là tỷ muội, tỷ ấy không thể ngồi yên nhìn Từ Kính gặp nguy hiểm.
Từ Nhu liếc nhìn Diệp Quân: “Ngươi biết tình trạng bây giờ của muội ấy không?”
Diệp Quân nhìn Từ Nhu: “Tỷ ấy…”
Từ Nhu lắc đầu: “Muội ấy không muốn sống nữa”.
Đáy mắt Diệp Quân dâng lên một tầng sương mù, trong lòng cảm thấy đau đớn, đồng thời cũng thầm đưa ra quyết định.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân, hỏi: “Ngươi định làm gì?”
Diệp Quân nắm chặt tay lại: “Ta sẽ giải quyết!”
Từ Nhu nhìn Diệp Quân, không nói gì nữa.
Hai người đi về phía xa, một lát sau, Từ Nhu đột nhiên dừng lại, cách đó trăm trượng có một trận pháp bao phủ mấy ngàn trượng, bên trong có những lá bùa đỏ như máu.
Từ Nhu nói: “Lên đi!”
Diệp Quân đi về phía trận pháp không chút do dự.
Từ Nhu nói: “Đợi đã!”
Diệp Quân quay lại nhìn Từ Nhu, Từ Nhu nhìn hắn: “Ngươi không sợ ta hại ngươi sao?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta vẫn còn giá trị lợi dụng, sao Từ Nhu cô nương có thể để ta chết được, đúng không?”
Từ Nhu nhìn Diệp Quân một lúc rồi mỉm cười: “Rất thông minh!”
Diệp Quân khẽ gật đầu, quay người đi về phía trận pháp, nhưng lúc này, Từ Nhu lại biến mất tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!