Tiểu Tháp không nói gì.
Vĩnh Sinh Đại Đế bật cười: “Tháp linh, ngươi tồn tại cũng rất lâu, ta hỏi ngươi từ khi ngươi sinh ra đến nay, có từng thấy cường giả nào mạnh hơn ta chưa?”
Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Chưa”.
Vĩnh Sinh Đại Đế bật cười: “Vậy ngươi còn không nhận chủ nhân sao?”
Tiểu Tháp nói: “Ta còn một việc chưa hoàn thành, chuyện này khiến ta hối hận cả đời, nếu ngươi giúp ta hoàn thành, ta sẽ nhận ngươi là chủ, thế nào?”
Vĩnh Sinh Đại Đế cười nói: “Ngươi nói thử xem”.
Tiểu Tháp nói: “Ta từng gây thù với một người, nếu sau này ngươi có thể giúp ta giết được người này, ta sẽ nhận ngươi là chủ nhân”.
Vĩnh Sinh Đại Đế cười nói: “Chẳng phải chỉ là giết một người thôi sao? Người mà ngươi muốn giết là ai?”
Tiểu Tháp nói: “Thiên Mệnh Váy Trắng”.
Vĩnh Sinh Đại Đế nhíu mày: “Thiên Mệnh Váy Trắng? Là ai thế?”
Tiểu Tháp nói: “Một Đại Kiếm Tu”.
Vĩnh Sinh Đại Đế lắc đầu khẽ cười: “Chỉ là Đại Kiếm Tu… được thôi, đợi ta xử lý xong việc của ta, đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi”.
Nói rồi ông ta biến mất vào tận cuối tinh không.
…
Vũ trụ Quan Huyên.
Sau khi về đến vũ trụ Quan Huyên, Diệp Quân lập tức đi tìm An Nam Tịnh.
Trong tinh không, hai người chậm rãi bước đi.
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Bọn ta cũng đã biết chuyện của nền văn minh Vĩnh Sinh rồi, đây là thời đại có trước thời đại văn minh Thần Đạo, năm đó chủ nhân bút Đại Đạo không giết chúng mà chỉ phong ấn chúng lại, bây giờ nhóm cường giả năm đó đã phá vỡ phong ấn và xuất hiện trở lại trên thế giới”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Chắc hẳn chúng sẽ ra tay với vũ trụ Quan Huyên chúng ta”.
An Nam Tịnh gật đầu: “Không phải chắc hẳn mà là sắp rồi”.
Diệp Quân nhìn An Nam Tịnh, An Nam Tịnh bình tĩnh nói: “Người phụ nữ bí ẩn trong người cậu phản bội rồi sao?”
Diệp Quân ngạc nhiên: “Tiền bối sớm biết nàng ấy sẽ phản bội ư?”
An Nam Tịnh lắc đầu: “Ta đoán”.