Đột nhiên, trong cơ thể hắn bùng phát một luồng khí tức mạnh mẽ.
Cảnh giới Đạo Tiên!
Sau trận chiến với Huyền Đế, mặc dù bị thương nặng, nhưng trong cái rủi lại có cái may, hắn đã đạt đến cảnh giới Đạo Tiên.
Người phụ nữ váy trắng cười nói: “Chúc mừng!”
Diệp Quân chậm rãi đứng lên, nghiêm túc nói: “Đa tạ hai vị cô cô đã giúp đỡ!”
Người phụ nữ váy trắng cười nói: “Khách khí gì chứ!”
Diệp Quân mỉm cười, không nói gì.
Hắn biết hai vị cô cô này đến giúp đều là vì cha hắn, họ có tình cảnh sâu nặng với cha, cho nên mới ra tay giúp hắn.
Họ nghĩ mình giúp hắn là điều đương nhiên, nhưng hắn tuyệt đối không thể nghĩ như vậy.
Lần này, hắn đang rơi vào tình thế tuyệt vọng, cho nên phải tự suy nghĩ lại.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Về vũ trụ Quan Huyên đi!”
Diệp Quân định thần lại, nhìn hai người phụ nữ: “Hai vị cô cô cũng định đến vũ trụ Quan Huyên sao?”
Người phụ nữ váy trắng lắc đầu: “Ca ca không ở đó nên bọn ta không đi!”
Diệp Quân gật đầu, đang định lên tiếng thì người phụ nữ áo trắng đã cười nói: “Đi thôi!”
Diệp Quân cúi đầu hàng lễ: “Xin cáo từ hai vị cô cô!”
Nói xong, hắn xoay người ngự kiếm biến mất cuối tinh hà.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân biến mất cuối tinh hà, cười nói: “Tên nhóc này thật yêu nghiệt, còn trẻ mà đã đạt đến trình độ này đúng là không tầm thường, chỉ là… hơi cứng đầu!”
Người phụ nữ áo trắng nói: “Hình như cậu ấy rất sợ bị chúng ta coi thường!”
Người phụ nữ váy trắng lắc đầu: “Không phải, cậu ấy không phải muốn ra oai, mà là muốn cho chúng ta biết cậu ấy rất tài giỏi”.
Bà ấy cười nói tiếp: “Cũng không sai, dù sao cậu ấy cũng đi theo con đường kiếm đạo vô địch, đương nhiên là không thể quá ỷ lại người chống lưng”.
Người phụ nữ áo trắng hơi lo lắng: “Nhưng kẻ thù của cậu ấy còn mạnh hơn nhiều so với thời đại của ca ca…”
Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Vậy chúng ta ở lại đây lâu hơn chút, bảo vệ cậu ấy một đoạn!”
Người phụ nữ áo trắng: “Được!”
…
Vĩnh Sinh Giới.