Từ Nhu gật đầu: “Chúng ta biết, Đại tỷ là một người kiêu ngạo, chắc chắn tỷ ấy không thích hành động của chúng ta, nhưng chỉ cần tỷ ấy có thể thoát khỏi Vũ Trụ Kiếp này, mặc kệ có kết quả thế nào, chúng ta vẫn sẵn lòng cam chịu”.
Chấp Kiếm Nhân lắc đầu: “Ta sẽ không giúp hai người”.
Từ Nhu hỏi: “Nhưng nếu là giúp hắn thì sao?”
Chấp Kiếm Nhân cau mày: “Tỷ có ý gì?”
Từ Nhu trầm giọng nói: “Người này tính tình kiêu ngạo, trước đó đã trả kiếm Hành Đạo lại cho người phụ nữ váy trắng, còn nói là từ nay về sau cũng sẽ không gọi người nữa, chỉ làm Diệp Quân, không làm một kẻ dựa dẫm vào người khác… Hầy, hành động này của hắn cũng khiến ta rất bất ngờ, còn làm hỏng một vài kế hoạch của ta, đúng là người tính không bằng trời tính, ta không tính đến chuyện tên này có khí phách như thế…”
Chấp Kiếm Nhân đột nhiên ngắt lời Từ Nhu: “Ta cảm thấy hắn làm như thế rất tốt!”
Từ Nhu nhìn chằm chằm Chấp Kiếm Nhân: “Nhưng tiếp theo đây, hắn sẽ phải đối diện với Vĩnh Sinh Đại Đế kia! Với thực lực của vũ trụ Quan Huyên hiện tại, hoàn toàn không thể chống lại Vĩnh Sinh Đại Đế”.
Chấp Kiếm Nhân nhìn về phía Từ Nhu: “Vĩnh Sinh Đại Đế cũng là một kế hoạch của hai người ư?”
Từ Nhu không trả lời vấn đề này mà chỉ nói: “Hiện tại hắn rất yếu, chúng ta phải nâng cao thực lực của hắn, ta muốn muội hợp tác với ta, giúp hắn lấy được Lôi Thần Ấn ở nơi này, hơn nữa còn rèn luyện kiếm ý của hắn bằng Lôi Trì, nâng thực lực của hắn lên một tầm cao mới!”
Chấp Kiếm Nhân cười nhạt: “Tại sao tỷ lại cho rằng ta sẽ giúp tỷ?”
Từ Nhu nhìn thẳng vào Chấp Kiếm Nhân: “Vì Đại tỷ!”
Chấp Kiếm Nhân lắc đầu, nàng ta nhìn về phía Diệp Quân: “Ta sẽ giúp hắn, nhưng không phải vì Đại tỷ”.
Nghe thấy thế, Từ Nhu nhất thời hơi bất ngờ.
Lúc này, tay phải của Diệp Quân đang nằm dưới đợt chợt run rẩy, Từ Nhu lập tức nhìn về phía Diệp Quân, nàng ấy đi tới trước mặt hắn. Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, khi nhìn thấy một vùng trời xanh mây trắng, hắn nhẹ giọng nói: “Vẫn chưa chết sao?”
Từ Nhu cười nói: “Đương nhiên là chưa rồi!”
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Từ Nhu, khi thấy Từ Nhu, hắn cười khẽ: “Lần này, ta còn cho là mình chết chắc nữa!”
Đến bây giờ khi nhớ lại lôi kiếp màu máu kia, hắn vẫn còn thấy sợ hãi.
Thật sự quá kinh khủng!
Hắn hiện tại hoàn toàn không thể chống lại nói.
Từ Nhu cười nói: “Bây giờ cảm thấy thế nào?”
Diệp Quân cảm nhận cơ thể của mình, bây giờ thân thể và linh hồn của hắn đều đã gần như hồi phục, hắn nhìn về phía Từ Nhu: “Một khoảng thời gian nữa sẽ có thể khôi phục hoàn toàn”.
Từ Nhu cười nói: “Thế thì tốt!”
Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó hỏi: “Nơi này là?”
Từ Nhu cười đáp: “Đây là một thế giới nhỏ độc lập do Đại tỷ thiết lập, chính là Chân thế giới, bên ngoài tiểu thế giới này chính là Vũ Trụ Kiếp trong truyền thuyết, đương nhiên nếu bây giờ chúng ta đi ra ngoài như thế thì chúng ta thì chúng ta sẽ chết chắc”.