Ông ta nhìn xong lại lắc đầu: "Một viên nội đan cấp Thiên mà cũng được xem là đồ tốt à?"
Nói xong, ông ta tiếp tục xem xét vảy lân trước mặt mình.
Lúc này, cô gái kia bỗng nói: "Phủ Lão, ông xem kỹ lại đi!"
Nghe vậy, Phủ lão hơi cau mày, ông cụ nhìn lại viên nội đan kia, rồi như phát hiện ra điều gì, đồng tử của ông ta chợt rút lại: "Đây là... nội đan của Thôn Lôi Thú!"
Nói rồi, ông ta chộp ngay lấy viên nội đan kia.
Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhìn nhau, cả hai đều thấy ngờ vực.
Bọn họ hoàn toàn không am hiểu về lĩnh vực yêu thú.
Lúc này Phủ Lão bỗng nhìn Diệp Quân: "Cậu định bán bao nhiêu?"
Diệp Quân nói: "Ông ra giá đi!"
Phủ Lão nhìn đánh giá Diệp Quân một lượt rồi hỏi: "Cậu tên gì?"
Nghe hỏi, sắc mặt Diệp Quân bỗng nặng nề hẳn xuống!
Lại nữa!
Mẹ kiếp!
Lại là chiêu này!
Không cần nghĩ cũng biết nếu mình và Nạp Lan Ca tới từ một thế lực nhỏ không danh tiếng thì chắc chắn lão già này sẽ chặt giá thẳng tay!
Thời buổi này ai cũng nhìn vào bối cảnh, chỗ dựa hết!
Nạp Lan Ca đột nhiên xoè bàn tay, một sức mạnh đặc biệt bỗng thoát từ trong người cô ra.
Thấy cảnh này, Phủ Lão hơi sửng sốt, sau đó ông ta lập tức thay đổi thái độ: "Đây là thể chất Thánh Linh trong truyền thuyết... Trời ạ! Đây..."
Nói rồi, ông ta nhìn về phía cô gái thanh tú kia: "Tiểu Tu, mau dâng trà cho hai vị quý khách!"
Cô gái thanh tú vội lui xuống!
Phủ Lão vội vã cười nói: "Cô nương, mời ngồi!"
Nạp Lan Ca gật đầu, sau đó cùng Diệp Quân ngồi xuống bên cạnh. Lúc này, cô gái thanh tú kia bưng hai chén trà vào.
Nạp Lan Ca nhấc chén trà lên nhấp một ngụm nhỏ, sau đó nói: "Nghe nói Tiên Bảo Các mua bán phải chăng nên ta mới đến đây, các hạ ra giá đi!"
Phủ Lão chần chừ một lát rồi mới giơ năm ngón tay lên.
Nạp Lan Ca nhìn chằm chằm Phủ Lão: "Năm trăm vạn kim tinh à?"
Phủ Lão nghe vậy đơ mặt ra, ông ta cười xoà: "Cô nương, lời cô vừa nói có thể doạ chết người đấy, là năm vạn kim tinh!"
Nạp Lan Ca hơi không vui: "Năm vạn thì ông nói thẳng đi, tỏ vẻ bí hiểm làm gì?"
Phủ Lão im lặng.
Ông ta cũng chẳng biết phải nói gì, theo lý thì cô phải biết giá thị trường rồi mới đến chứ?
Nạp Lan Ca đặt chén trà xuống: "Thêm đi!"
Phủ Lão do dự