Chấp Kiếm Nhân không trả lời, nàng ta chỉ vào hồ nước, Diệp Quân gật đầu, sau đó hắn đưa Chấp Kiếm Nhân đến trước hồ nước.
Sau khi đặt Chấp Kiếm Nhân xuống, nàng ta cứ nhìn chằm chằm vào hắn, cũng không nói gì.
Diệp Quân đột nhiên hơi nhức đầu: “Nếu tỷ cần gì thì cứ nói thẳng”.
Chấp Kiếm Nhân nói: "Ta muốn đi tắm!"
Diệp Quân sửng sốt.
Chấp Kiếm Nhân nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Giúp ta canh chừng”.
Diệp Quân gật đầu: “Được!"
Nói xong, hắn quay người bước sang một bên.
Chấp Kiếm Nhân đột nhiên nói: "Chờ một chút!"
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Chấp Kiếm Nhân, nàng ta nhìn chằm chằm vào hắn bằng ánh mắt sắc bén như kiếm: “Nếu ngươi dám nhìn lén thì ta sẽ giết ngươi!"
Diệp Quân bình tĩnh nói: "Ta không có hứng thú với tỷ”.
"Cút!"
Chấp Kiếm Nhân đột nhiên hét lên giận dữ.
Diệp Quân cũng không tranh cãi thêm mà xoay người rời đi.
Sau khi Diệp Quân rời khỏi đó, Chấp Kiếm Nhân cởi quần áo ngâm mình trong hồ nước, nàng ta nằm ngửa, đầu tóc đen bồng bềnh trên mặt nước, hai mắt từ từ nhắm lại.
Không biết nghĩ tới điều gì, nàng ta đột nhiên siết chặt nắm đấm, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận.
Không biết qua bao lâu, Chấp Kiếm Nhân bước lên từ trong hồ nước, nàng ta mặc lại y phục, lúc nhìn thấy bộ đồ màu xanh của Diệp Quân, nàng ta khẽ nhíu mày. Sau một hồi im lặng, nàng ta nhặt bộ đồ màu xanh của Diệp Quân lên rồi đặt nó lên ngực mình.
Lúc này, Diệp Quân đột nhiên bước tới, trong tay cầm mấy con gà rừng.
Diệp Quân cười nói: "Tắm xong rồi à?"
Chấp Kiếm Nhân không đáp lời.
Diệp Quân cũng không nhiều chuyện, hắn chất lên một đống củi, sau đó bắt đầu nướng gà.
Sau khi tu vi bị phong ấn, cơn đói cũng kéo đến.
Chấp Kiếm Nhân ngồi đối diện với Diệp Quân, nàng ta nhìn con gà nướng béo ngậy trong tay hắn, cũng không nói gì.